文同(1018~1079年),字与可,号笑笑居士、笑笑先生,人称石室先生。北宋梓州梓潼郡永泰县(今属四川绵阳市盐亭县)人。著名画家、诗人。宋仁宗皇祐元年(1049年)进士,迁太常博士、集贤校理,历官邛州、大邑、陵州、洋州(今陕西洋县)等知州或知县。元丰初年,文同赴湖州(今浙江吴兴)就任,世人称文湖州。元丰二年(1079)正月二十日,文同在陈州(今河南省淮阳县)病逝,未到任而卒,享年61岁。他与苏轼是表兄弟,以学名世,擅诗文书画,深为文彦博、司马光等人赞许,尤受其从表弟苏轼敬重。
《赵壹》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:文同 | 类型:写水|写人|

壹也本西县,状貌徒磊砢。

其才固难得,行有所不可。

世有讵能掩,而尔辄自我。

既慾焉得刚,所守实未果。

抵罪当至死,其中遂水火。

一为人所活,上赋何琐琐。

为文好讥骂,恶吻事掀簸。

逢陟与规辈,次第滋尔祸。

无成困乡里,倔僵老愈叵。

何烦遣相视,器识自幺麽。

余因守汉中,作诗揭墓左。

劝君莫学壹,学壹终坎轲。

拼音
zhào
[ [ sòng cháo ] ] wén tóng
běn 西 xiàn zhuàng mào lěi luǒ        cái nán háng yǒu suǒ        shì yǒu néng yǎn ér ěr zhé        yān gāng suǒ shǒu shí wèi guǒ        zuì dāng zhì zhōng suí shuǐ huǒ        wéi rén suǒ huó shàng suǒ suǒ        wéi wén hǎo è wěn shì xiān        féng zhì guī bèi ěr huò        chéng kùn xiāng juè jiāng lǎo        fán qiǎn xiàng shì shí yāo me        yīn shǒu hàn zhōng zuò shī jiē zuǒ        quàn jun1 xué xué zhōng kǎn       
赵壹注音
  • zhào
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wén
    tóng
  • běn
    西
    xiàn
    zhuàng
    mào
    lěi
    luǒ
    cái
    nán
    háng
    yǒu
    suǒ
    shì
    yǒu
    néng
    yǎn
    ér
    ěr
    zhé
    yān
    gāng
    suǒ
    shǒu
    shí
    wèi
    guǒ
    zuì
    dāng
    zhì
    zhōng
    suí
    shuǐ
    huǒ
    wéi
    rén
    suǒ
    huó
    shàng
    suǒ
    suǒ
    wéi
    wén
    hǎo
    è
    wěn
    shì
    xiān
    féng
    zhì
    guī
    bèi
    ěr
    huò
    chéng
    kùn
    xiāng
    juè
    jiāng
    lǎo
    fán
    qiǎn
    xiàng
    shì
    shí
    yāo
    me
    yīn
    shǒu
    hàn
    zhōng
    zuò
    shī
    jiē
    zuǒ
    quàn
    jun1
    xué
    xué
    zhōng
    kǎn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1