胡寅(公元1098年~公元1156年),字明仲,学者称致堂先生,宋建州崇安(今福建武夷山市)人,后迁居衡阳。胡安国弟胡淳子,奉母命抚为己子,居长。少时桀黠难制,安国以读书移其心。尝从祭酒杨时学。宋徽宗宣和三年(公元1121年)进士。宋钦宗靖康元年(公元1126年),除秘书省校书郎。历官司门员外郎、起居郎、永州知府、中书舍人、礼部侍郎兼侍讲、徽猷阁直学士。秦桧当国,乞致仕,归衡州。因讥讪朝政,桧将其安置新州。桧死,复官。与弟胡宏一起倡导理学,继起文定,一代宗师,对湖湘学派的发展,起了巨大作用。尝著《崇正辩》辟佛:“推兼爱之意而不知别亲疏,此墨之弊也……释氏之弊,岂不甚于此乎?”“不别亲疏,故不辩贤否。”其上高宗...
《赴德秀海棠之集》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:胡寅 | 类型:写雪|写花|写山|离别|写云|写酒|

穿山复履塍,忽望翠林杳。

渐近一崦环,茅檐净而小。

赴君鸡黍约,仍被酒壶绕。

烂烂庭下花,迎予遍开了。

谁将淡燕脂,染雪团枝袅。

枯碁忘胜负,响铁听窈眇。

烦襟浣一笑,至乐如此少。

爱君富才艺,守约逢强矫,诸子如松筠,意气在云表。

幸是田舍邻,不作离别悄。

拼音
xiù hǎi táng zhī
[ [ sòng cháo ] ] yín
chuān 穿 shān chéng wàng cuì lín yǎo        jiàn jìn yān huán máo yán jìng ér xiǎo        jun1 shǔ yuē réng bèi jiǔ rào        làn làn tíng xià huā yíng biàn kāi le        shuí jiāng dàn yàn zhī rǎn xuě tuán zhī niǎo        wàng shèng xiǎng tiě tīng yǎo miǎo        fán jīn huàn xiào zhì shǎo        ài jun1 cái shǒu yuē féng qiáng jiǎo zhū sōng jun1 zài yún biǎo        xìng shì tián shě lín zuò bié qiāo       
赴德秀海棠之集注音
  • xiù
    hǎi
    táng
    zhī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    yín
  • chuān
    穿
    shān
    chéng
    wàng
    cuì
    lín
    yǎo
    jiàn
    jìn
    yān
    huán
    máo
    yán
    jìng
    ér
    xiǎo
    jun1
    shǔ
    yuē
    réng
    bèi
    jiǔ
    rào
    làn
    làn
    tíng
    xià
    huā
    yíng
    biàn
    kāi
    le
    shuí
    jiāng
    dàn
    yàn
    zhī
    rǎn
    xuě
    tuán
    zhī
    niǎo
    wàng
    shèng
    xiǎng
    tiě
    tīng
    yǎo
    miǎo
    fán
    jīn
    huàn
    xiào
    zhì
    shǎo
    ài
    jun1
    cái
    shǒu
    yuē
    féng
    qiáng
    jiǎo
    zhū
    sōng
    jun1
    zài
    yún
    biǎo
    xìng
    shì
    tián
    shě
    lín
    zuò
    bié
    qiāo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1