刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。刘基通经史、晓天文、精兵法。他辅佐朱元璋完成帝业、开创明朝并尽力保持国家的安定,因而驰名天下,被后人比作诸葛武侯。朱元璋多次称刘基为:“吾之子房也。”在文学史上,刘基与宋濂、高启并称“明初诗文三大家”。中国民间广泛流传着“三分天下诸葛亮,一统江山刘伯温;前朝军师诸葛亮,后朝军师刘伯温”的说法。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。...
《走马引》
分享数:1
朝代: 明朝 | 作者:刘基 | 类型:写风|写马|写人|写雷|写草|写云|

天冥冥,云蒙蒙,当天白日中贯虹。

壮士拔剑出门去,手提仇头掷草中。

掷草中,血漉漉,追兵夜至深谷伏。

精诚感天天心哀,太一乃遣天马从天来,挥霍雷电扬风埃。

壮士呼,天马驰,横行白昼,吏不敢窥。

戴天之耻自古有必报,天地亦与相扶持。

夫差徒能不忘而报越,栖于会稽又纵之。

始知壮士独无愧,鲁庄嵇绍何以为人为!

拼音
zǒu yǐn
[ [ míng cháo ] ] liú
tiān míng míng yún méng méng dāng tiān bái zhōng guàn hóng        zhuàng shì jiàn chū mén shǒu chóu tóu zhì cǎo zhōng        zhì cǎo zhōng xuè zhuī bīng zhì shēn        jīng chéng gǎn tiān tiān xīn āi tài nǎi qiǎn tiān cóng tiān lái huī huò léi diàn yáng fēng āi        zhuàng shì tiān chí héng háng bái zhòu gǎn kuī        dài tiān zhī chǐ yǒu bào tiān xiàng chí        chà néng wàng ér bào yuè huì yòu zòng zhī        shǐ zhī zhuàng shì kuì zhuāng shào wéi rén wéi
走马引注音
  • zǒu
    yǐn
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    liú
  • tiān
    míng
    míng
    yún
    méng
    méng
    dāng
    tiān
    bái
    zhōng
    guàn
    hóng
    zhuàng
    shì
    jiàn
    chū
    mén
    shǒu
    chóu
    tóu
    zhì
    cǎo
    zhōng
    zhì
    cǎo
    zhōng
    xuè
    zhuī
    bīng
    zhì
    shēn
    jīng
    chéng
    gǎn
    tiān
    tiān
    xīn
    āi
    tài
    nǎi
    qiǎn
    tiān
    cóng
    tiān
    lái
    huī
    huò
    léi
    diàn
    yáng
    fēng
    āi
    zhuàng
    shì
    tiān
    chí
    héng
    háng
    bái
    zhòu
    gǎn
    kuī
    dài
    tiān
    zhī
    chǐ
    yǒu
    bào
    tiān
    xiàng
    chí
    chà
    néng
    wàng
    ér
    bào
    yuè
    huì
    yòu
    zòng
    zhī
    shǐ
    zhī
    zhuàng
    shì
    kuì
    zhuāng
    shào
    wéi
    rén
    wéi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1