曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。
《赋洪景伯新创清閟堂》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:曹勋 | 类型:写雪|写风|写人|

向来杂芜秽,今忽快心目。

堂成风尘表,巧枕龙顾麓。

主人喜高节,此君出幽谷。

我梢舞翠凤,烟霏度寒玉。

挺然霜雪操,下笑桃李俗。

窗户回繁阴,书帙荫新绿。

萧骚蕴胜致,日日意自足。

况闻政事余,清集忘窘束。

真有文字乐,厌饫三万轴。

却恐乐未央,遄归紫泥促。

拼音
hóng jǐng xīn chuàng qīng táng
[ [ sòng cháo ] ] cáo xūn
xiàng lái huì jīn kuài xīn        táng chéng fēng chén biǎo qiǎo zhěn lóng        zhǔ rén gāo jiē jun1 chū yōu        shāo cuì fèng yān fēi hán        tǐng rán shuāng xuě cāo xià xiào táo        chuāng huí fán yīn shū zhì yīn xīn 绿        xiāo sāo yùn shèng zhì        kuàng wén zhèng shì qīng wàng jiǒng shù        zhēn yǒu wén yàn sān wàn zhóu        què kǒng wèi yāng chuán guī       
赋洪景伯新创清閟堂注音
  • hóng
    jǐng
    xīn
    chuàng
    qīng
    táng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cáo
    xūn
  • xiàng
    lái
    huì
    jīn
    kuài
    xīn
    táng
    chéng
    fēng
    chén
    biǎo
    qiǎo
    zhěn
    lóng
    zhǔ
    rén
    gāo
    jiē
    jun1
    chū
    yōu
    shāo
    cuì
    fèng
    yān
    fēi
    hán
    tǐng
    rán
    shuāng
    xuě
    cāo
    xià
    xiào
    táo
    chuāng
    huí
    fán
    yīn
    shū
    zhì
    yīn
    xīn
    绿
    xiāo
    sāo
    yùn
    shèng
    zhì
    kuàng
    wén
    zhèng
    shì
    qīng
    wàng
    jiǒng
    shù
    zhēn
    yǒu
    wén
    yàn
    sān
    wàn
    zhóu
    què
    kǒng
    wèi
    yāng
    chuán
    guī

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1