王叔承(1537—1601) 明诗人。初名光允,字叔承,晚更名灵岳,字子幻,自号昆仑承山人,吴江人。喜游学,纵游齐、鲁、燕、赵,又入闽赴楚。在邺下,郑若庸荐之赵康王。叔承以其无礼贤下士之实意,赋诗离去。又客大学士李春芳家,嗜酒。春芳有所纂述,常醉卧弗应,久之乃请其归。太仓王锡爵是其布衣之交,对三王并封之议,遗书数千言规劝之,锡爵为此叹服不已。其诗为王世贞兄弟所推崇。曾纵观西苑园内之胜,作汉宫曲数十阕,流传于禁中。著作有《潇湘编》、《吴越游集》、《宫词》、《壮游编》、《蟭螟寄杂录》、《后吴越编》、《荔子编》、《岳色编》、《芙蓉阁遗稿》等。
《赋得武夷君送陆无从游闽中》
分享数:5
朝代: 明朝 | 作者:王叔承 | 类型:写雨|写风|写花|写山|写水|写人|人生|写湖|西湖|杨柳|写鱼|写酒|

武夷之君家青山,采芝长啸烟霞间。

当时共赴幔亭宴,琪花惹袖秋斑斑。

三月东风又送汝,青青杨柳西湖雨。

人生此别不易逢,千里寻仙作孤旅。

一尊洒碧钱塘江,片帆扫白严陵渚。

三十六峰如见君,应问王生醉何许。

洞天石扇多异书,字法定与人间殊。

明年迟余九曲水,谈玄酌酒焚枯鱼。

拼音
jun1 sòng cóng yóu mǐn zhōng
[ [ míng cháo ] ] wáng shū chéng
zhī jun1 jiā qīng shān cǎi zhī zhǎng xiào yān xiá jiān        dāng shí gòng màn tíng yàn huā xiù qiū bān bān        sān yuè dōng fēng yòu sòng qīng qīng yáng liǔ 西        rén shēng bié féng qiān xún xiān zuò        zūn qián táng jiāng piàn fān sǎo bái yán líng zhǔ        sān shí liù fēng jiàn jun1 yīng wèn wáng shēng zuì        dòng tiān shí shàn duō shū dìng rén jiān shū        míng nián chí jiǔ shuǐ tán xuán zhuó jiǔ fén       
赋得武夷君送陆无从游闽中注音
  • jun1
    sòng
    cóng
    yóu
    mǐn
    zhōng
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    shū
    chéng
  • zhī
    jun1
    jiā
    qīng
    shān
    cǎi
    zhī
    zhǎng
    xiào
    yān
    xiá
    jiān
    dāng
    shí
    gòng
    màn
    tíng
    yàn
    huā
    xiù
    qiū
    bān
    bān
    sān
    yuè
    dōng
    fēng
    yòu
    sòng
    qīng
    qīng
    yáng
    liǔ
    西
    rén
    shēng
    bié
    féng
    qiān
    xún
    xiān
    zuò
    zūn
    qián
    táng
    jiāng
    piàn
    fān
    sǎo
    bái
    yán
    líng
    zhǔ
    sān
    shí
    liù
    fēng
    jiàn
    jun1
    yīng
    wèn
    wáng
    shēng
    zuì
    dòng
    tiān
    shí
    shàn
    duō
    shū
    dìng
    rén
    jiān
    shū
    míng
    nián
    chí
    jiǔ
    shuǐ
    tán
    xuán
    zhuó
    jiǔ
    fén

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1