胡寅(公元1098年~公元1156年),字明仲,学者称致堂先生,宋建州崇安(今福建武夷山市)人,后迁居衡阳。胡安国弟胡淳子,奉母命抚为己子,居长。少时桀黠难制,安国以读书移其心。尝从祭酒杨时学。宋徽宗宣和三年(公元1121年)进士。宋钦宗靖康元年(公元1126年),除秘书省校书郎。历官司门员外郎、起居郎、永州知府、中书舍人、礼部侍郎兼侍讲、徽猷阁直学士。秦桧当国,乞致仕,归衡州。因讥讪朝政,桧将其安置新州。桧死,复官。与弟胡宏一起倡导理学,继起文定,一代宗师,对湖湘学派的发展,起了巨大作用。尝著《崇正辩》辟佛:“推兼爱之意而不知别亲疏,此墨之弊也……释氏之弊,岂不甚于此乎?”“不别亲疏,故不辩贤否。”其上高宗...
《谢诸友见和》
分享数:4
朝代: 宋朝 | 作者:胡寅 | 类型:写风|写花|写人|

飞霙三日太欺春,扑地鹅毛积万钧。

沙上几人迷去迹,风前何处问来因。

谅非天造夸工巧,当是神机有屈伸。

松竹未应寒改操,龙蛇有喜蛰存身。

绿窗朱户偏饶色,琼树瑶林不染尘。

笑粲争妍人似玉,狂歌先醉发如银。

方盾衣袂天花集,俄见庭除木屑匀。

多谢众诗相映发,笔端六出更尖新。

拼音
xiè zhū yǒu jiàn
[ [ sòng cháo ] ] yín
fēi yāng sān tài chūn é máo wàn jun1        shā shàng rén fēng qián chù wèn lái yīn        liàng fēi tiān zào kuā gōng qiǎo dāng shì shén yǒu shēn        sōng zhú wèi yīng hán gǎi cāo lóng shé yǒu zhé cún shēn        绿 chuāng zhū piān ráo qióng shù yáo lín rǎn chén        xiào càn zhēng yán rén kuáng xiān zuì yín        fāng dùn mèi tiān huā é jiàn tíng chú xiè yún        duō xiè zhòng shī xiàng yìng duān liù chū gèng jiān xīn       
谢诸友见和注音
  • xiè
    zhū
    yǒu
    jiàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    yín
  • fēi
    yāng
    sān
    tài
    chūn
    é
    máo
    wàn
    jun1
    shā
    shàng
    rén
    fēng
    qián
    chù
    wèn
    lái
    yīn
    liàng
    fēi
    tiān
    zào
    kuā
    gōng
    qiǎo
    dāng
    shì
    shén
    yǒu
    shēn
    sōng
    zhú
    wèi
    yīng
    hán
    gǎi
    cāo
    lóng
    shé
    yǒu
    zhé
    cún
    shēn
    绿
    chuāng
    zhū
    piān
    ráo
    qióng
    shù
    yáo
    lín
    rǎn
    chén
    xiào
    càn
    zhēng
    yán
    rén
    kuáng
    xiān
    zuì
    yín
    fāng
    dùn
    mèi
    tiān
    huā
    é
    jiàn
    tíng
    chú
    xiè
    yún
    duō
    xiè
    zhòng
    shī
    xiàng
    yìng
    duān
    liù
    chū
    gèng
    jiān
    xīn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1