王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。

王禹偁其它作品精选

zuopinjingxuan

《谢政事王侍郎伏日送冰》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:王禹偁 | 类型:写雨|写风|写花|写山|写云|

火云如山暑雨歇,天地炉烘三伏月。

玉皇教散阆苑冰,斲开北陆琼瑰窟。

峨峨贮向瑶花合,分命中官赐黄合。

凤皇池上玉壶盛,温树风声顿萧飒。

台恩分与西垣士,纶诰稀疏方假寐。

卞和抱璞入直庐,从此惊忙不成睡。

怒蝇休向笔端飞,抵鹊浑疑山下坠。

寒生毛发清牙齿,脆若玉芝甘似醴。

炎风暑气都不知,空作狂歌谢知己。

拼音
xiè zhèng shì wáng shì láng sòng bīng
[ [ sòng cháo ] ] wáng chēng
huǒ yún shān shǔ xiē tiān hōng sān yuè        huáng jiāo sàn láng yuàn bīng zhuó kāi běi qióng guī        é é zhù xiàng yáo huā fèn mìng zhōng guān huáng        fèng huáng chí shàng shèng wēn shù fēng shēng dùn xiāo        tái ēn fèn 西 yuán shì lún gào shū fāng jiǎ mèi        biàn bào zhí cóng jīng máng chéng shuì        yíng xiū xiàng duān fēi què hún shān xià zhuì        hán shēng máo qīng chǐ 齿 cuì ruò zhī gān        yán fēng shǔ dōu zhī kōng zuò kuáng xiè zhī       
谢政事王侍郎伏日送冰注音
  • xiè
    zhèng
    shì
    wáng
    shì
    láng
    sòng
    bīng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    chēng
  • huǒ
    yún
    shān
    shǔ
    xiē
    tiān
    hōng
    sān
    yuè
    huáng
    jiāo
    sàn
    láng
    yuàn
    bīng
    zhuó
    kāi
    běi
    qióng
    guī
    é
    é
    zhù
    xiàng
    yáo
    huā
    fèn
    mìng
    zhōng
    guān
    huáng
    fèng
    huáng
    chí
    shàng
    shèng
    wēn
    shù
    fēng
    shēng
    dùn
    xiāo
    tái
    ēn
    fèn
    西
    yuán
    shì
    lún
    gào
    shū
    fāng
    jiǎ
    mèi
    biàn
    bào
    zhí
    cóng
    jīng
    máng
    chéng
    shuì
    yíng
    xiū
    xiàng
    duān
    fēi
    què
    hún
    shān
    xià
    zhuì
    hán
    shēng
    máo
    qīng
    chǐ
    齿
    cuì
    ruò
    zhī
    gān
    yán
    fēng
    shǔ
    dōu
    zhī
    kōng
    zuò
    kuáng
    xiè
    zhī

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1