王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。
《诏知滁州军州事因题二首》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:王禹偁 | 类型:写人|

晓直银台作侍臣,暮为郎吏入埃尘。

一生大抵如春梦,三黜何妨似古人。

不称禁中批紫诏,犹教淮上拥朱轮。

时清郡小应多暇,感泪君恩养病身。

拼音
zhào zhī chú zhōu jun1 zhōu shì yīn èr shǒu
[ [ sòng cháo ] ] wáng chēng
xiǎo zhí yín tái zuò shì chén wéi láng āi chén        shēng chūn mèng sān chù fáng rén        chēng jìn zhōng zhào yóu jiāo huái shàng yōng zhū lún        shí qīng jun4 xiǎo yīng duō xiá gǎn lèi jun1 ēn yǎng bìng shēn       
诏知滁州军州事因题二首注音
  • zhào
    zhī
    chú
    zhōu
    jun1
    zhōu
    shì
    yīn
    èr
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    chēng
  • xiǎo
    zhí
    yín
    tái
    zuò
    shì
    chén
    wéi
    láng
    āi
    chén
    shēng
    chūn
    mèng
    sān
    chù
    fáng
    rén
    chēng
    jìn
    zhōng
    zhào
    yóu
    jiāo
    huái
    shàng
    yōng
    zhū
    lún
    shí
    qīng
    jun4
    xiǎo
    yīng
    duō
    xiá
    gǎn
    lèi
    jun1
    ēn
    yǎng
    bìng
    shēn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1