杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。
《览古四十二首 其四》
分享数:2
朝代: 元朝 | 作者:杨维桢 | 类型:

单父七弦琴,为治务感兴。

十金南门木,立令务必行。

单父有成效,夜渔若严刑。

南门能徙木,不能徙民情。

以此知巧信,不如拙而诚。

拼音
lǎn shí èr shǒu
[ [ yuán cháo ] ] yáng wéi zhēn
dān xián qín wéi zhì gǎn xìng        shí jīn nán mén lìng háng        dān yǒu chéng xiào ruò yán xíng        nán mén néng néng mín qíng        zhī qiǎo xìn zhuō ér chéng       
览古四十二首 其四注音
  • lǎn
    shí
    èr
    shǒu
     
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yáng
    wéi
    zhēn
  • dān
    xián
    qín
    wéi
    zhì
    gǎn
    xìng
    shí
    jīn
    nán
    mén
    lìng
    háng
    dān
    yǒu
    chéng
    xiào
    ruò
    yán
    xíng
    nán
    mén
    néng
    néng
    mín
    qíng
    zhī
    qiǎo
    xìn
    zhuō
    ér
    chéng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1