李廌(1059─1109)字方叔,号济南,华州(今陕西华县)人。少以文章谒苏轼,颇受赏识,为「苏门六君子」之一。后苏轼与范祖禹同荐于朝,未果,遂绝意仕进。谓颖为人物渊薮,始定居长社(今河南长葛东)。元祐求言,上《忠谏书》、《忠厚论》,并献《兵鉴》二万言论西事。大观三年卒,年五十一。《宋史》、《东都事略》有传。有文集《济南集》,近人自《永乐大典》辑出。《全宋词》录其词四首。
《观出日》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:李廌 | 类型:

苍崖观出日,依稀自扶桑。

初如浴咸池,苍苍或凉凉。

渐若宾阳谷,赫赫复煌煌。

海滨升霞彩,贯地万丈长。

摄提御天衢,一照明万方。

不愿发五色,不必呈九光。

无用现重轮,无贵珥青黄。

吾心愿吾君,盛德如朝阳。

照临冒下土,威名烛无疆。

不复迭而微,常进炽而昌。

蚁行理虽切,丸跳比亦狂。

病夫喜壮观,蓬心遂恢张。

异时环堵宫,但见生东墙。

拼音
guān chū
[ [ sòng cháo ] ] zhì
cāng guān chū sāng        chū xián chí cāng cāng huò liáng liáng        jiàn ruò bīn yáng huáng huáng        hǎi bīn shēng xiá cǎi guàn wàn zhàng zhǎng        shè tiān zhào míng wàn fāng        yuàn chéng jiǔ guāng        yòng xiàn zhòng lún guì ěr qīng huáng        xīn yuàn jun1 shèng cháo yáng        zhào lín mào xià wēi míng zhú jiāng        dié ér wēi cháng jìn chì ér chāng        háng suī qiē wán tiào kuáng        bìng zhuàng guān péng xīn suí huī zhāng        shí huán gōng dàn jiàn shēng dōng qiáng       
观出日注音
  • guān
    chū
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhì
  • cāng
    guān
    chū
    sāng
    chū
    xián
    chí
    cāng
    cāng
    huò
    liáng
    liáng
    jiàn
    ruò
    bīn
    yáng
    huáng
    huáng
    hǎi
    bīn
    shēng
    xiá
    cǎi
    guàn
    wàn
    zhàng
    zhǎng
    shè
    tiān
    zhào
    míng
    wàn
    fāng
    yuàn
    chéng
    jiǔ
    guāng
    yòng
    xiàn
    zhòng
    lún
    guì
    ěr
    qīng
    huáng
    xīn
    yuàn
    jun1
    shèng
    cháo
    yáng
    zhào
    lín
    mào
    xià
    wēi
    míng
    zhú
    jiāng
    dié
    ér
    wēi
    cháng
    jìn
    chì
    ér
    chāng
    háng
    suī
    qiē
    wán
    tiào
    kuáng
    bìng
    zhuàng
    guān
    péng
    xīn
    suí
    huī
    zhāng
    shí
    huán
    gōng
    dàn
    jiàn
    shēng
    dōng
    qiáng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1