杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。
《西溪曲》
分享数:6
朝代: 元朝 | 作者:杨维桢 | 类型:写雨|写花|写水|写马|写人|美人|伤春|杨柳|写草|写鱼|

西溪溪口东冈道,杨柳阴阴春欲老。

花间系马我曾来,红雨伤春迹如扫。

美人劝我金色浆,玉台赠以盘龙宝。

愿作西溪一水鱼,趁尔容颜为余好。

城南将军同醉倒,殡宫今已生春草。

拼音
西
[ [ yuán cháo ] ] yáng wéi zhēn
西 kǒu dōng gāng dào yáng liǔ yīn yīn chūn lǎo        huā jiān céng lái hóng shāng chūn sǎo        měi rén quàn jīn jiāng tái zèng pán lóng bǎo        yuàn zuò 西 shuǐ chèn ěr róng yán wéi hǎo        chéng nán jiāng jun1 tóng zuì dǎo bìn gōng jīn shēng chūn cǎo       
西溪曲注音
  • 西
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yáng
    wéi
    zhēn
  • 西
    kǒu
    dōng
    gāng
    dào
    yáng
    liǔ
    yīn
    yīn
    chūn
    lǎo
    huā
    jiān
    céng
    lái
    hóng
    shāng
    chūn
    sǎo
    měi
    rén
    quàn
    jīn
    jiāng
    tái
    zèng
    pán
    lóng
    bǎo
    yuàn
    zuò
    西
    shuǐ
    chèn
    ěr
    róng
    yán
    wéi
    hǎo
    chéng
    nán
    jiāng
    jun1
    tóng
    zuì
    dǎo
    bìn
    gōng
    jīn
    shēng
    chūn
    cǎo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1