陈造(1133年~1203年)字唐卿,高邮(今属江苏)人。生于宋高宗绍兴三年,孝宗淳熙二年(1175年)进士,以词赋闻名艺苑,撰《芹宫讲古》,阐明经义,人称“淮南夫子”。范成大见其诗文谓“使遇欧、苏,盛名当不在少游下。”尤袤、罗点得其骚词、杂著,爱之手不释卷。郑兴裔荐其“问学闳深,艺文优赡”。调太平州繁昌尉,改平江府教授,寻知明州定海县,通判房州权知州事。房州秩满,为浙西路安抚司参议,改淮南西路安抚司参议。自以转辗州县幕僚,无补於世,置江湖乃宜,遂自号江湖长翁。宁宗嘉泰三年卒,年七十一。
《行春辞三首·零》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:陈造 | 类型:写人|写云|

懑官曹兮缚虎,拥簿领以昏溃。

窃逍遥於数刻,傥淟汨於终岁。

倚僧垣睨鸿影兮,涤胸尘而一快。

饭云子而泛乳兮,引吟兴之未沫。

吾西道之主人兮,有老禅之晤对。

愈双矑之月净兮,馆授予而已再。

顽予姿之麏鹿兮,合岩栖而钓濑。

怳泉石之入眼兮,浩归怀之自倍。

计三径之可具兮,顾二顷之犹在。

明年其饯西归兮,将家渔舟老牛背也。

拼音
háng chūn sān shǒu · · líng
[ [ sòng cháo ] ] chén zào
mèn guān cáo yōng 簿 lǐng hūn kuì        qiè xiāo yáo shù tǎng tiǎn zhōng suì        sēng yuán hóng 鸿 yǐng xiōng chén ér kuài        fàn yún ér fàn yǐn yín xìng zhī wèi        西 dào zhī zhǔ rén yǒu lǎo chán zhī duì        shuāng zhī yuè jìng guǎn shòu ér zài        wán 姿 zhī jun1 鹿 yán ér diào lài        huǎng quán shí zhī yǎn hào guī huái 怀 zhī bèi        sān jìng zhī èr qǐng zhī yóu zài        míng nián jiàn 西 guī jiāng jiā zhōu lǎo niú bèi       
行春辞三首·零注音
  • háng
    chūn
    sān
    shǒu
    ·
    ·
    líng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chén
    zào
  • mèn
    guān
    cáo
    yōng
    簿
    lǐng
    hūn
    kuì
    qiè
    xiāo
    yáo
    shù
    tǎng
    tiǎn
    zhōng
    suì
    sēng
    yuán
    hóng
    鸿
    yǐng
    xiōng
    chén
    ér
    kuài
    fàn
    yún
    ér
    fàn
    yǐn
    yín
    xìng
    zhī
    wèi
    西
    dào
    zhī
    zhǔ
    rén
    yǒu
    lǎo
    chán
    zhī
    duì
    shuāng
    zhī
    yuè
    jìng
    guǎn
    shòu
    ér
    zài
    wán
    姿
    zhī
    jun1
    鹿
    yán
    ér
    diào
    lài
    huǎng
    quán
    shí
    zhī
    yǎn
    hào
    guī
    huái
    怀
    zhī
    bèi
    sān
    jìng
    zhī
    èr
    qǐng
    zhī
    yóu
    zài
    míng
    nián
    jiàn
    西
    guī
    jiāng
    jiā
    zhōu
    lǎo
    niú
    bèi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1