周紫芝(1082-1155),字小隐,号竹坡居士。宣城(今属安徽)人。少时家贫,勤学不辍,绍兴十二年(1142年)进士。历官枢密院编修,绍兴十七年(1147年)为右迪功郎敕令所删定官。二十一年四月出京知兴国军(今湖北阳新县),为政简静,晚年隐居九江庐山。谀颂秦桧父子,为时论所嘲。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。从李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方游,往来甚密。周紫芝以诗著名,无典故堆砌,自然顺畅。周紫芝也能词,风格与诗近,清丽婉曲,无刻意雕琢痕迹。譬如《踏莎行》写离人别情:“游丝飞絮,斜阳烟渚,愁情无数。”给人的感觉是情深意切,景物迷离。堪称难得 的上乘之作。其中“泪珠阁定空相觑”一句的用词尤其巧妙,最后这一问更是催人泪下。其他如《生查子》、《西江月》、《菩萨蛮》、《谒金门》、《卜算子》等都是佳作。著有《太仓稊米集》七十卷、《竹坡诗话》一卷、《竹坡词》三卷。周紫芝存词150首。
《蝶恋花·天意才晴风又雨》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:周紫芝 | 类型:写雨|写风|写人|燕子|写草|

天意才晴风又雨。

催得风前,日日吹轻絮。

燕子不飞莺不语。

满庭芳草空无数。

春去可堪人去也。

枝上残红,不忍抬头觑。

假使留春春肯住。

唤谁相伴春同处。

拼音
dié liàn huā · · tiān cái qíng fēng yòu
[ [ sòng cháo ] ] zhōu zhī
tiān cái qíng fēng yòu        cuī fēng qián chuī qīng        yàn fēi yīng        mǎn tíng fāng cǎo kōng shù        chūn kān rén        zhī shàng cán hóng rěn tái tóu        jiǎ shǐ 使 liú chūn chūn kěn zhù        huàn shuí xiàng bàn chūn tóng chù       
蝶恋花·天意才晴风又雨注音
  • dié
    liàn
    huā
    ·
    ·
    tiān
    cái
    qíng
    fēng
    yòu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhōu
    zhī
  • tiān
    cái
    qíng
    fēng
    yòu
    cuī
    fēng
    qián
    chuī
    qīng
    yàn
    fēi
    yīng
    mǎn
    tíng
    fāng
    cǎo
    kōng
    shù
    chūn
    kān
    rén
    zhī
    shàng
    cán
    hóng
    rěn
    tái
    tóu
    jiǎ
    shǐ
    使
    liú
    chūn
    chūn
    kěn
    zhù
    huàn
    shuí
    xiàng
    bàn
    chūn
    tóng
    chù

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1