李廌(1059─1109)字方叔,号济南,华州(今陕西华县)人。少以文章谒苏轼,颇受赏识,为「苏门六君子」之一。后苏轼与范祖禹同荐于朝,未果,遂绝意仕进。谓颖为人物渊薮,始定居长社(今河南长葛东)。元祐求言,上《忠谏书》、《忠厚论》,并献《兵鉴》二万言论西事。大观三年卒,年五十一。《宋史》、《东都事略》有传。有文集《济南集》,近人自《永乐大典》辑出。《全宋词》录其词四首。
《薙草》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:李廌 | 类型:写草|

宿草竞春力,阶除日青青。

何心愿滋茂,薙去辄复生。

一气养万类。

兰药尽勾萌。

何当纫余佩,采采撷芳英。

拼音
cǎo
[ [ sòng cháo ] ] zhì
xiǔ 宿 cǎo jìng chūn jiē chú qīng qīng        xīn yuàn mào zhé shēng        yǎng wàn lèi        lán yào jìn gōu méng        dāng rèn pèi cǎi cǎi xié fāng yīng       
薙草注音
  • cǎo
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhì
  • xiǔ
    宿
    cǎo
    jìng
    chūn
    jiē
    chú
    qīng
    qīng
    xīn
    yuàn
    mào
    zhé
    shēng
    yǎng
    wàn
    lèi
    lán
    yào
    jìn
    gōu
    méng
    dāng
    rèn
    pèi
    cǎi
    cǎi
    xié
    fāng
    yīng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1