王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。
《蔬食示舍弟禹圭并嘉佑》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:王禹偁 | 类型:山水|写山|写水|写人|

吾为士大夫,汝为隶子弟。

身未列官常,庶人亦何异。

无故不食珍,礼文明所记。

况非膏粱家,左宦乏赀费。

商山水复旱,谷价方腾贵。

更恐到前春,藜藿亦不继。

吾闻柳公绰,近代居贵位。

每逢水旱年,所食唯一器。

丰稔即加笾,列鼎又何愧。

且吾官冗散,适为时所弃。

汝家本寒贱,自昔无生计。

菜茹各须甘,努力度凶岁。

拼音
shū shí shì shě guī bìng jiā yòu
[ [ sòng cháo ] ] wáng chēng
wéi shì wéi        shēn wèi liè guān cháng shù rén        shí zhēn wén míng suǒ        kuàng fēi gāo liáng jiā zuǒ huàn fèi        shāng shān shuǐ hàn jià fāng téng guì        gèng kǒng dào qián chūn huò        wén liǔ gōng chāo jìn dài guì wèi        měi féng shuǐ hàn nián suǒ shí wéi        fēng rěn jiā biān liè dǐng yòu kuì        qiě guān rǒng sàn shì wéi shí suǒ        jiā běn hán jiàn shēng        cài gān xiōng suì       
蔬食示舍弟禹圭并嘉佑注音
  • shū
    shí
    shì
    shě
    guī
    bìng
    jiā
    yòu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    chēng
  • wéi
    shì
    wéi
    shēn
    wèi
    liè
    guān
    cháng
    shù
    rén
    shí
    zhēn
    wén
    míng
    suǒ
    kuàng
    fēi
    gāo
    liáng
    jiā
    zuǒ
    huàn
    fèi
    shāng
    shān
    shuǐ
    hàn
    jià
    fāng
    téng
    guì
    gèng
    kǒng
    dào
    qián
    chūn
    huò
    wén
    liǔ
    gōng
    chāo
    jìn
    dài
    guì
    wèi
    měi
    féng
    shuǐ
    hàn
    nián
    suǒ
    shí
    wéi
    fēng
    rěn
    jiā
    biān
    liè
    dǐng
    yòu
    kuì
    qiě
    guān
    rǒng
    sàn
    shì
    wéi
    shí
    suǒ
    jiā
    běn
    hán
    jiàn
    shēng
    cài
    gān
    xiōng
    suì

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1