luò
落
méi
梅
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
wáng
王
zhī
之
wàng
望
chūn
春
yì
意
zhī
枝
jiān
间
hū
忽
àn
暗
jīng
惊
,
,
chéng
乘
fēng
风
zuò
作
zhèn
阵
qù
去
zòng
纵
héng
横
。
。
cāng
苍
tái
苔
kě
可
rěn
忍
qī
欺
xiāng
香
gǔ
骨
,
,
fěn
粉
dié
蝶
wú
无
duān
端
luàn
乱
wǔ
舞
yīng
英
。
。
yǒu
有
hèn
恨
yīng
应
xiū
羞
shuāng
霜
yuè
月
zhào
照
,
,
zhōng
锺
qíng
情
yóu
犹
lài
赖
wǎn
晚
fēng
风
qīng
轻
。
。
mèng
梦
huí
回
yī
一
yè
夜
pín
频
sāo
搔
shǒu
首
,
,
cháng
肠
duàn
断
kōng
空
jiē
阶
zhòu
骤
yǔ
雨
shēng
声
。
。