「程垓」字正伯,眉山(今属四川)人。苏轼中表程之才(字正辅)之孙。淳熙十三年(1186)游临安,陆游为其所藏山谷帖作跋,未几归蜀。撰有帝王君臣论及时务利害策五十篇。绍熙三年(1192),已五十许,杨万里荐以应贤良方正科。绍熙五年(1194)乡人王称序其词,谓“程正伯以诗词名,乡之人所知也。余顷岁游都下,数见朝士,往往亦称道正伯佳句”。冯煦《蒿庵论词》:“程正伯凄婉绵丽,与草窗所录《绝妙好词》家法相近。”有《书舟词》(一作《书舟雅词》)一卷。

程垓其它作品精选

zuopinjingxuan

《菩萨蛮·暑庭消尽风鸣树》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:程垓 | 类型:写风|

暑庭消尽风鸣树。

树鸣风尽消庭暑。

横枕一声莺。

莺声一枕横。

扇纨低粉面。

面粉低纨扇。

凉月淡侵床。

床侵淡月凉。

拼音
mán · · shǔ tíng xiāo jìn fēng míng shù
[ [ sòng cháo ] ] chéng gāi
shǔ tíng xiāo jìn fēng míng shù        shù míng fēng jìn xiāo tíng shǔ        héng zhěn shēng yīng        yīng shēng zhěn héng        shàn wán fěn miàn        miàn fěn wán shàn        liáng yuè dàn qīn chuáng        chuáng qīn dàn yuè liáng       
菩萨蛮·暑庭消尽风鸣树注音
  • mán
    ·
    ·
    shǔ
    tíng
    xiāo
    jìn
    fēng
    míng
    shù
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    chéng
    gāi
  • shǔ
    tíng
    xiāo
    jìn
    fēng
    míng
    shù
    shù
    míng
    fēng
    jìn
    xiāo
    tíng
    shǔ
    héng
    zhěn
    shēng
    yīng
    yīng
    shēng
    zhěn
    héng
    shàn
    wán
    fěn
    miàn
    miàn
    fěn
    wán
    shàn
    liáng
    yuè
    dàn
    qīn
    chuáng
    chuáng
    qīn
    dàn
    yuè
    liáng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1