苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。
《荥阳唐高祖太宗石刻像〈并叙〉》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:苏辙 | 类型:写人|

荥阳大海院高齐石像二,高不数寸,而姿制甚妙。

唐高祖为郑州刺史,太宗方幼而病甚,祷之即愈。

因各为一碑,刻弥勒佛,且记其事,至今皆在。

元祐二年九月,祭告永裕陵,过而观焉,作小诗以授院僧。

谁言肤寸像,胜力妙人天。

欲疗众生病,阴扶济世贤。

身微须覆护,眼净照几先。

岂为成功报,犹应历劫缘。

拼音
yíng yáng táng gāo tài zōng shí xiàng bìng
[ [ sòng cháo ] ] zhé
yíng yáng hǎi yuàn gāo shí xiàng èr gāo shù cùn ér 姿 zhì shèn miào        táng gāo wéi zhèng zhōu shǐ tài zōng fāng yòu ér bìng shèn dǎo zhī        yīn wéi bēi qiě shì zhì jīn jiē zài        yuán yòu èr nián jiǔ yuè gào yǒng líng guò ér guān yān zuò xiǎo shī shòu yuàn sēng        shuí yán cùn xiàng shèng miào rén tiān        liáo zhòng shēng bìng yīn shì xián        shēn wēi yǎn jìng zhào xiān        wéi chéng gōng bào yóu yīng jié yuán       
荥阳唐高祖太宗石刻像〈并叙〉注音
  • yíng
    yáng
    táng
    gāo
    tài
    zōng
    shí
    xiàng
    bìng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhé
  • yíng
    yáng
    hǎi
    yuàn
    gāo
    shí
    xiàng
    èr
    gāo
    shù
    cùn
    ér
    姿
    zhì
    shèn
    miào
    táng
    gāo
    wéi
    zhèng
    zhōu
    shǐ
    tài
    zōng
    fāng
    yòu
    ér
    bìng
    shèn
    dǎo
    zhī
    yīn
    wéi
    bēi
    qiě
    shì
    zhì
    jīn
    jiē
    zài
    yuán
    yòu
    èr
    nián
    jiǔ
    yuè
    gào
    yǒng
    líng
    guò
    ér
    guān
    yān
    zuò
    xiǎo
    shī
    shòu
    yuàn
    sēng
    shuí
    yán
    cùn
    xiàng
    shèng
    miào
    rén
    tiān
    liáo
    zhòng
    shēng
    bìng
    yīn
    shì
    xián
    shēn
    wēi
    yǎn
    jìng
    zhào
    xiān
    wéi
    chéng
    gōng
    bào
    yóu
    yīng
    jié
    yuán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1