梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。
《苏子美竹轩和王胜之》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:梅尧臣 | 类型:写雪|写人|

庭无十步广,有竹才百个。

子时哦其间,宾友或来和。

琴壶置於傍,图籍亦在左。

谁怜修修影,只畏寒日过。

谁怜青青枝,下有暗叶堕。

我期霰雪时,来听幽声卧。

应当为设榻,勿使赏心剉。

持以报主人,此兴不可破。

拼音
měi zhú xuān wáng shèng zhī
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
tíng shí guǎng 广 yǒu zhú cái bǎi        shí ò jiān bīn yǒu huò lái        qín zhì bàng zài zuǒ        shuí lián xiū xiū yǐng zhī wèi hán guò        shuí lián qīng qīng zhī xià yǒu àn duò        xiàn xuě shí lái tīng yōu shēng        yīng dāng wéi shè shǐ 使 shǎng xīn cuò        chí bào zhǔ rén xìng       
苏子美竹轩和王胜之注音
  • měi
    zhú
    xuān
    wáng
    shèng
    zhī
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    méi
    yáo
    chén
  • tíng
    shí
    guǎng
    广
    yǒu
    zhú
    cái
    bǎi
    shí
    ò
    jiān
    bīn
    yǒu
    huò
    lái
    qín
    zhì
    bàng
    zài
    zuǒ
    shuí
    lián
    xiū
    xiū
    yǐng
    zhī
    wèi
    hán
    guò
    shuí
    lián
    qīng
    qīng
    zhī
    xià
    yǒu
    àn
    duò
    xiàn
    xuě
    shí
    lái
    tīng
    yōu
    shēng
    yīng
    dāng
    wéi
    shè
    shǐ
    使
    shǎng
    xīn
    cuò
    chí
    bào
    zhǔ
    rén
    xìng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1