杨基(1326~1378)元末明初诗人。字孟载,号眉庵。原籍嘉州(今四川乐山),大父仕江左,遂家吴中(今浙江湖州),“吴中四杰”之一。元末,曾入张士诚幕府,为丞相府记室,后辞去。明初为荥阳知县,累官至山西按察使,后被谗夺官,罚服劳役。死于工所。 杨基诗风清俊纤巧,其中五言律诗《岳阳楼》境界开阔,时人称杨基为“五言射雕手”。少时曾著《论鉴》十万余言。又于杨维桢席上赋《铁笛》诗,当时维桢已成名流,对杨基倍加称赏:“吾意诗境荒矣,今当让子一头地。”杨基与高启、张羽、徐贲为诗友,时人称为“吴中四杰”。
《舟中闻春禽寄江阴包鹤洲》
分享数:1
朝代: 明朝 | 作者:杨基 | 类型:写雨|写风|写花|写山|写鸟|音乐|写草|

山中无音乐,丝竹在禽鸟。

嘤嘤呼春晴,呖呖报春晓。

娇吟与柔哢,圆滑斗新巧。

知君在山中,乐此长不少。

疏篱密竹外,深涧绿树表。

青鞋踏花影,信步听未了。

归去闻筝声,应怪银甲小。

我来行一月,风雨春江渺。

今朝豁晴霁,孤琴破幽悄。

铿如女娲笙,忽作余音袅。

平生黄钟耳,直欲辨分杪。

万事付松风,翛然坐秋草。

拼音
zhōu zhōng wén chūn qín jiāng yīn bāo zhōu
[ [ míng cháo ] ] yáng
shān zhōng yīn zhú zài qín niǎo        yīng yīng chūn qíng bào chūn xiǎo        jiāo yín róu yuán huá dòu xīn qiǎo        zhī jun1 zài shān zhōng zhǎng shǎo        shū zhú wài shēn jiàn 绿 shù biǎo        qīng xié huā yǐng xìn tīng wèi le        guī wén zhēng shēng yīng guài yín jiǎ xiǎo        lái háng yuè fēng chūn jiāng miǎo        jīn cháo huō qíng qín yōu qiāo        kēng shēng zuò yīn niǎo        píng shēng huáng zhōng ěr zhí biàn fèn miǎo        wàn shì sōng fēng xiāo rán zuò qiū cǎo       
舟中闻春禽寄江阴包鹤洲注音
  • zhōu
    zhōng
    wén
    chūn
    qín
    jiāng
    yīn
    bāo
    zhōu
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    yáng
  • shān
    zhōng
    yīn
    zhú
    zài
    qín
    niǎo
    yīng
    yīng
    chūn
    qíng
    bào
    chūn
    xiǎo
    jiāo
    yín
    róu
    yuán
    huá
    dòu
    xīn
    qiǎo
    zhī
    jun1
    zài
    shān
    zhōng
    zhǎng
    shǎo
    shū
    zhú
    wài
    shēn
    jiàn
    绿
    shù
    biǎo
    qīng
    xié
    huā
    yǐng
    xìn
    tīng
    wèi
    le
    guī
    wén
    zhēng
    shēng
    yīng
    guài
    yín
    jiǎ
    xiǎo
    lái
    háng
    yuè
    fēng
    chūn
    jiāng
    miǎo
    jīn
    cháo
    huō
    qíng
    qín
    yōu
    qiāo
    kēng
    shēng
    zuò
    yīn
    niǎo
    píng
    shēng
    huáng
    zhōng
    ěr
    zhí
    biàn
    fèn
    miǎo
    wàn
    shì
    sōng
    fēng
    xiāo
    rán
    zuò
    qiū
    cǎo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1