zhì
至
xǐ
喜
tíng
亭
shī
诗
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
dù
度
zhèng
正
biǎn
扁
zhōu
舟
sān
三
xiá
峡
bèi
备
jiān
艰
nán
难
,
,
xìng
幸
tuō
脱
fēng
风
bō
波
pò
魄
wèi
未
ān
安
。
。
shān
山
yǐ
已
líng
陵
yí
夷
chéng
成
péi
赔
lǒu
嵝
,
,
shuǐ
水
wú
无
yuē
约
shù
束
jiàn
渐
mǐ
瀰
màn
漫
。
。
bàn
半
tiān
天
dī
堤
liǔ
柳
chuí
垂
rén
人
nuǎn
暖
,
,
mǎn
满
dì
地
jiāng
江
méi
梅
qiè
怯
suì
岁
hán
寒
。
。
kǎn
坎
kě
坷
yī
一
shēng
生
hé
何
suǒ
所
yòng
用
,
,
tā
它
nián
年
hú
湖
hǎi
海
yī
一
yú
渔
gān
竿
。
。