(947—1001)宋真定人,字言几。七岁而孤,为内臣李知审养子。太宗太平兴国间进士。历通判鄂州,擢著作郎、直史馆,累迁右补阙、知制诰。八年,拜参知政事。雍熙初,谏太宗亲征范阳,以目疾求解机政。命兼秘书监,总秘阁藏书。淳化五年,兼判国子监,总领校雠、刊刻七经疏。真宗即位,拜工部尚书、参知政事,主张弃灵州,安抚西夏。后罢为武胜军节度使,徙知河南府。与李昉以诗相酬,有《二李唱和集》。► 李至的诗文(78篇)
《至启伏蒙仆射相公以小子近司芸阁罕扣芜音忽》
分享数:5
朝代: 宋朝 | 作者:李至 | 类型:相思|唱和|

句无骚雅口难开,岂称明公唱和才。

多病正怜拈笔懒,相思还喜送诗来。

读临危坐抛青史,吟绕幽庭蹑缘苔。

欲琢一联聊报谢,志疏词拙自先咍。

拼音
zhì méng shè xiàng gōng xiǎo jìn yún hǎn kòu yīn
[ [ sòng cháo ] ] zhì
sāo kǒu nán kāi chēng míng gōng chàng cái        duō bìng zhèng lián niān lǎn xiàng hái sòng shī lái        lín wēi zuò pāo qīng shǐ yín rào yōu tíng niè yuán tái        zhuó lián liáo bào xiè zhì shū zhuō xiān tāi       
至启伏蒙仆射相公以小子近司芸阁罕扣芜音忽注音
  • zhì
    méng
    shè
    xiàng
    gōng
    xiǎo
    jìn
    yún
    hǎn
    kòu
    yīn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhì
  • sāo
    kǒu
    nán
    kāi
    chēng
    míng
    gōng
    chàng
    cái
    duō
    bìng
    zhèng
    lián
    niān
    lǎn
    xiàng
    hái
    sòng
    shī
    lái
    lín
    wēi
    zuò
    pāo
    qīng
    shǐ
    yín
    rào
    yōu
    tíng
    niè
    yuán
    tái
    zhuó
    lián
    liáo
    bào
    xiè
    zhì
    shū
    zhuō
    xiān
    tāi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1