孟珙(1195年-1246年10月13日),字璞玉,号无庵居士。随州枣阳(今湖北枣阳)人,原籍绛州(今山西新绛)。南宋军事家,民族英雄,抗金、抗蒙名将。左武卫将军孟宗政第四子。宋蒙战争爆发后,孟珙以一人之力统御南宋三分之二战线上的战事,由于其在抵抗蒙古军的杰出表现,被后世军史家称之“机动防御大师”。累官枢密都承旨、京西湖北路安抚制置使,四川宣抚使兼知夔州,封汉东郡开国公。淳祐四年(1244年),兼知江陵府。后以宁武军节度使致仕。淳祐六年(1246年),孟珙病逝,年五十二。后特赠太师、吉国公,谥号“忠襄”。► 孟珙的诗文(2篇)

孟珙其它作品精选

zuopinjingxuan

《自赞》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:孟珙 | 类型:写风|写水|写人|写云|

老拙爱游戏,忙里放痴憨。

正当恁麽持,无处见无庵。

混沌庵之基,大朴庵之梁。

大始庵之柱,大极庵之枋。

西仪庵之户,三才庵之房。

四象庵之壁,八卦庵之窗。

白云庵之顶,清风庵之墙。

谁人运斤斧,大匠曰羲黄。

明月为伴侣,万古共如常。

欲知我富贵,秋水接天长。

水云不到处,一片玉壶光。

拼音
zàn
[ [ sòng cháo ] ] mèng gǒng
lǎo zhuō ài yóu máng fàng chī hān        zhèng dāng nín me chí chù jiàn ān        hún dùn ān zhī ān zhī liáng        shǐ ān zhī zhù ān zhī fāng        西 ān zhī sān cái ān zhī fáng        xiàng ān zhī guà ān zhī chuāng        bái yún ān zhī dǐng qīng fēng ān zhī qiáng        shuí rén yùn jīn jiàng yuē huáng        míng yuè wéi bàn wàn gòng cháng        zhī guì qiū shuǐ jiē tiān zhǎng        shuǐ yún dào chù piàn guāng       
自赞注音
  • zàn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
    gǒng
  • lǎo
    zhuō
    ài
    yóu
    máng
    fàng
    chī
    hān
    zhèng
    dāng
    nín
    me
    chí
    chù
    jiàn
    ān
    hún
    dùn
    ān
    zhī
    ān
    zhī
    liáng
    shǐ
    ān
    zhī
    zhù
    ān
    zhī
    fāng
    西
    ān
    zhī
    sān
    cái
    ān
    zhī
    fáng
    xiàng
    ān
    zhī
    guà
    ān
    zhī
    chuāng
    bái
    yún
    ān
    zhī
    dǐng
    qīng
    fēng
    ān
    zhī
    qiáng
    shuí
    rén
    yùn
    jīn
    jiàng
    yuē
    huáng
    míng
    yuè
    wéi
    bàn
    wàn
    gòng
    cháng
    zhī
    guì
    qiū
    shuǐ
    jiē
    tiān
    zhǎng
    shuǐ
    yún
    dào
    chù
    piàn
    guāng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1