叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。淳熙五年(1178年),叶适中进士第二名(榜眼)。历仕孝宗、光宗、宁宗三朝,历官平江府观察推官、太学博士、尚书左选郎、国子司业、知泉州、兵部侍郎等职,曾参与策划“绍熙内禅”。叶适对外力主抗金,反对和议。韩侂胄谋划北伐时,叶适提出异议,韩侂胄不听,改授叶适为权工部侍郎、权吏部侍郎,兼直学士院。叶适不肯草诏。其后又建议防江,但韩侂胄仍不采纳。开禧北伐失败后,叶适出宝谟阁待制职、知建康府兼沿江制置使、节制江北诸州,因军政措置得宜,曾屡挫敌军锋锐。金兵退后,进宝文阁待制,兼江淮...

叶适其它作品精选

zuopinjingxuan

《自罗浮行田宿华严寺》
分享数:3
朝代: 宋朝 | 作者:叶适 | 类型:写山|写云|

浮山昔飞至,与罗合其巅。

严冬树色改,青松耀红鹃。

不种自生植,屡伐常苍然。

我病不暇耕,行复观我田。

呼扶偃蹇后,倩护龙钟先。

僮客四面集,畦畽相勾连。

敢云岁晏休,翻犁趁晴暄。

民政今古殊,忧乐岂异源。

收身卧荒刹,朗月前夜圆。

鹊懒附枝静,鼯饥嗅床空。

为农悔不早,时发棹歌旋。

拼音
luó háng tián xiǔ 宿 huá yán
[ [ sòng cháo ] ] shì
shān fēi zhì luó diān        yán dōng shù gǎi qīng sōng yào 耀 hóng juān        zhǒng shēng zhí cháng cāng rán        bìng xiá gēng háng guān tián        yǎn jiǎn hòu qiàn lóng zhōng xiān        tóng miàn tuǎn xiàng gōu lián        gǎn yún suì yàn xiū fān chèn qíng xuān        mín zhèng jīn shū yōu yuán        shōu shēn huāng shā lǎng yuè qián yuán        què lǎn zhī jìng xiù chuáng kōng        wéi nóng huǐ zǎo shí zhào xuán       
自罗浮行田宿华严寺注音
  • luó
    háng
    tián
    xiǔ
    宿
    huá
    yán
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • shān
    fēi
    zhì
    luó
    diān
    yán
    dōng
    shù
    gǎi
    qīng
    sōng
    yào
    耀
    hóng
    juān
    zhǒng
    shēng
    zhí
    cháng
    cāng
    rán
    bìng
    xiá
    gēng
    háng
    guān
    tián
    yǎn
    jiǎn
    hòu
    qiàn
    lóng
    zhōng
    xiān
    tóng
    miàn
    tuǎn
    xiàng
    gōu
    lián
    gǎn
    yún
    suì
    yàn
    xiū
    fān
    chèn
    qíng
    xuān
    mín
    zhèng
    jīn
    shū
    yōu
    yuán
    shōu
    shēn
    huāng
    shā
    lǎng
    yuè
    qián
    yuán
    què
    lǎn
    zhī
    jìng
    xiù
    chuáng
    kōng
    wéi
    nóng
    huǐ
    zǎo
    shí
    zhào
    xuán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1