晁说之(1059年—1129年),字以道、伯以,因慕司马光之为人,自号景迂生,济州钜野(今山东巨野)人。元丰五年(1082),进士及第,苏东坡称其自得之学,发挥《五经》,理致超然,以“文章典丽,可备著述”举荐。范祖禹亦以“博极群书”荐以朝廷,曾巩亦力荐。晁说之与晁补之、晁冲之、晁祯之都是当时有名的文学家。
《自宽》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:晁说之 | 类型:无奈|

无奈愁何强自宽,细将心事乐江干。

新诗时向梦中得,明月多从枕上看。

吾道若存生有益,君恩可报死何难。

五陵祥瑞烟何在,何日端门朝百官。

拼音
kuān
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
nài chóu qiáng kuān jiāng xīn shì jiāng gàn        xīn shī shí xiàng mèng zhōng míng yuè duō cóng zhěn shàng kàn        dào ruò cún shēng yǒu jun1 ēn bào nán        líng xiáng ruì yān zài duān mén cháo bǎi guān       
自宽注音
  • kuān
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cháo
    shuō
    zhī
  • nài
    chóu
    qiáng
    kuān
    jiāng
    xīn
    shì
    jiāng
    gàn
    xīn
    shī
    shí
    xiàng
    mèng
    zhōng
    míng
    yuè
    duō
    cóng
    zhěn
    shàng
    kàn
    dào
    ruò
    cún
    shēng
    yǒu
    jun1
    ēn
    bào
    nán
    líng
    xiáng
    ruì
    yān
    zài
    duān
    mén
    cháo
    bǎi
    guān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1