梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。
《自和》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:梅尧臣 | 类型:写山|写水|写马|写人|

沉水香焚金博山,杜陵谁复与车还。

马寻绮陌知何曲,人在珠帘第几间。

法部乐声长满耳,上樽醇味易酡颜。

更贫更贱皆能乐,十二重门不上关。

拼音
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
chén shuǐ xiāng fén jīn shān líng shuí chē hái        xún zhī rén zài zhū lián jiān        shēng zhǎng mǎn ěr shàng zūn chún wèi tuó yán        gèng pín gèng jiàn jiē néng shí èr zhòng mén shàng guān       
自和注音
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    méi
    yáo
    chén
  • chén
    shuǐ
    xiāng
    fén
    jīn
    shān
    líng
    shuí
    chē
    hái
    xún
    zhī
    rén
    zài
    zhū
    lián
    jiān
    shēng
    zhǎng
    mǎn
    ěr
    shàng
    zūn
    chún
    wèi
    tuó
    yán
    gèng
    pín
    gèng
    jiàn
    jiē
    néng
    shí
    èr
    zhòng
    mén
    shàng
    guān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1