tuō
脱
jīng
京
kǒu
口
·
·
dé
得
fēng
风
nán
难
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
wén
文
tiān
天
xiáng
祥
kōng
空
zhōng
中
shào
哨
xiǎng
响
dào
到
gū
孤
péng
蓬
,
,
jìn
尽
dào
道
jiāng
江
hé
河
tián
田
xiàng
相
gōng
公
。
。
shén
神
wù
物
zì
自
lái
来
fú
扶
zhèng
正
zhí
直
,
,
zhōng
中
liú
流
bàn
半
yè
夜
yī
一
fān
帆
fēng
风
。
。