吴筠 (?一778年),唐朝华州华阴(今陕西华阴县)人。字贞节。一作正节。性高鲠,少举儒子业,进士落第后隐居南阳倚帝山。天宝初召至京师,请隶人道门。后入嵩山,师承冯齐整而受正一之法。与当时文士李白等交往甚密。玄宗多次征召,应对皆名教世务,并以微言讽帝,深蒙赏赐。后被高力士谗言所伤,固辞还山。东游至会稽,大历十三年(778)卒于剡中。弟子私谥“宗元先生”。
《高士咏。韩康》
分享数:94
朝代: 唐朝 | 作者:吴筠 | 类型:

伯休抱遐心,隐括自为美。

卖药不二价,有名反深耻。

安能受玄纁,秉愿终素履。

逃遁从所尚,萧萧绝尘轨。

拼音
gāo shì yǒng hán kāng
[ [ táng cháo ] ] jun1
xiū bào xiá xīn , , yǐn kuò wéi měi       
mài yào èr jià , , yǒu míng fǎn shēn chǐ       
ān néng shòu xuán xūn , , bǐng yuàn zhōng       
táo dùn cóng suǒ shàng , , xiāo xiāo jué chén guǐ
高士咏。韩康注音
  • gāo
    shì
    yǒng
    hán
    kāng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    jun1
  • xiū
    bào
    xiá
    xīn
    ,
    ,
    yǐn
    kuò
    wéi
    měi
  • mài
    yào
    èr
    jià
    ,
    ,
    yǒu
    míng
    fǎn
    shēn
    chǐ
  • ān
    néng
    shòu
    xuán
    xūn
    ,
    ,
    bǐng
    yuàn
    zhōng
  • táo
    dùn
    cóng
    suǒ
    shàng
    ,
    ,
    xiāo
    xiāo
    jué
    chén
    guǐ

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1