hú
胡
jiā
笳
qǔ
曲
[
[
táng
唐
cháo
朝
]
]
wáng
王
zhēn
贞
bái
白
lǒng
陇
dǐ
底
bēi
悲
jiā
笳
yǐn
引
,
,
lǒng
陇
tóu
头
míng
鸣
běi
北
fēng
风
。
。
yī
一
lún
轮
shuāng
霜
yuè
月
luò
落
,
,
wàn
万
lǐ
里
sāi
塞
tiān
天
kōng
空
。
。
shù
戍
zú
卒
lèi
泪
yīng
应
jìn
尽
,
,
hú
胡
ér
儿
kū
哭
wèi
未
zhōng
终
。
。
zhēng
争
jiāo
教
bān
班
dìng
定
yuǎn
远
,
,
bú
不
niàn
念
yù
玉
guān
关
zhōng
中
。
。