(1236—?)台州宁海人,字舜侯,一字景薛。理宗宝祐四年进士。仕终承直郎。尝以文见吴子良,子良称其异禀灵识,如汉之贾谊。后以文学名。宋亡不仕,避地奉化,与戴表元友善,表元之学,得力于岳祥为多。尝读书于阆风台,人称阆风先生。著述统名《阆风集》。► 舒岳祥的诗文(840篇)
《老鹤》
分享数:2
朝代: 宋朝 | 作者:舒岳祥 | 类型:写云|

霜瓴沾泞衣难濯,朱顶多年色退鲜。

曾向青云黄鹄举,如今羸损啄乌田。

拼音
lǎo
[ [ sòng cháo ] ] shū yuè xiáng
shuāng líng zhān nìng nán zhuó zhū dǐng duō nián tuì 退 xiān        céng xiàng qīng yún huáng jīn léi sǔn zhuó tián       
老鹤注音
  • lǎo
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shū
    yuè
    xiáng
  • shuāng
    líng
    zhān
    nìng
    nán
    zhuó
    zhū
    dǐng
    duō
    nián
    tuì
    退
    xiān
    céng
    xiàng
    qīng
    yún
    huáng
    jīn
    léi
    sǔn
    zhuó
    tián

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1