晁说之(1059年—1129年),字以道、伯以,因慕司马光之为人,自号景迂生,济州钜野(今山东巨野)人。元丰五年(1082),进士及第,苏东坡称其自得之学,发挥《五经》,理致超然,以“文章典丽,可备著述”举荐。范祖禹亦以“博极群书”荐以朝廷,曾巩亦力荐。晁说之与晁补之、晁冲之、晁祯之都是当时有名的文学家。
《缺门还王三兄师文》
分享数:6
朝代: 宋朝 | 作者:晁说之 | 类型:写雨|写风|写马|离别|写人|忧患|

生民本羇旅,何以娱今朝。

风雨崤渑道,离别秋冬交。

忽复有好怀,故人道旁招。

如狂语错乱,疑梦情飘飘。

君须何尽白,我志则全消。

忧患君恐可,图书兴尚豪。

玷珪宜委土,良骥乃系匏。

但愿不再辱,敢慕无久劳。

马蹄分异县,朔吹结同袍。

三年以为期,嵩少理居巢。

拼音
quē mén hái wáng sān xiōng shī wén
[ [ sòng cháo ] ] cháo shuō zhī
shēng mín běn jīn cháo        fēng xiáo miǎn dào bié qiū dōng jiāo        yǒu hǎo huái 怀 rén dào páng zhāo        kuáng cuò luàn mèng qíng piāo piāo        jun1 jìn bái zhì quán xiāo        yōu huàn jun1 kǒng shū xìng shàng háo        diàn guī wěi liáng nǎi páo        dàn yuàn zài gǎn jiǔ láo        fèn xiàn shuò chuī jié tóng páo        sān nián wéi sōng shǎo cháo       
缺门还王三兄师文注音
  • quē
    mén
    hái
    wáng
    sān
    xiōng
    shī
    wén
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    cháo
    shuō
    zhī
  • shēng
    mín
    běn
    jīn
    cháo
    fēng
    xiáo
    miǎn
    dào
    bié
    qiū
    dōng
    jiāo
    yǒu
    hǎo
    huái
    怀
    rén
    dào
    páng
    zhāo
    kuáng
    cuò
    luàn
    mèng
    qíng
    piāo
    piāo
    jun1
    jìn
    bái
    zhì
    quán
    xiāo
    yōu
    huàn
    jun1
    kǒng
    shū
    xìng
    shàng
    háo
    diàn
    guī
    wěi
    liáng
    nǎi
    páo
    dàn
    yuàn
    zài
    gǎn
    jiǔ
    láo
    fèn
    xiàn
    shuò
    chuī
    jié
    tóng
    páo
    sān
    nián
    wéi
    sōng
    shǎo
    cháo

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1