王迈(1184~1248) ,南宋诗人。字实之,一作贯之。自号臞轩居士。今福建仙游县园庄镇(旧称慈孝里)人。嘉定十年(1217)进士,经历南外睦宗院教授、漳州通判等职。为人刚直敢言,刘克庄曾以"策好人争诵,名高士责全"诗句相赠。后来他由于应诏直言,被台官弹劾而降职。淳□中,主持邵武军事务,死后追封为司农少卿。  宁宗嘉定十年(1217),迈入京应试,擢吴潜榜进士甲科第四人,授潭州观察推官,廉谨靖恭,以爱人为主,诚信不欺,抚民以仁。
《简宗弟无逸稼主簿》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:王迈 | 类型:早春|写草|

朅来缠是早春时,过眼园林啭子规。

看绝交书君介癖,读离骚赋我狂痴。

断无清梦飞蓬岛,剩有冥搜到草池。

闻说郎星遭孛彗,又添一恨上双眉。

拼音
jiǎn zōng jià zhǔ 簿
[ [ sòng cháo ] ] wáng mài
qiè lái chán shì zǎo chūn shí guò yǎn yuán lín zhuàn guī        kàn jué jiāo shū jun1 jiè sāo kuáng chī        duàn qīng mèng fēi péng dǎo shèng yǒu míng sōu dào cǎo chí        wén shuō láng xīng zāo huì yòu tiān hèn shàng shuāng méi       
简宗弟无逸稼主簿注音
  • jiǎn
    zōng
    jià
    zhǔ
    簿
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    mài
  • qiè
    lái
    chán
    shì
    zǎo
    chūn
    shí
    guò
    yǎn
    yuán
    lín
    zhuàn
    guī
    kàn
    jué
    jiāo
    shū
    jun1
    jiè
    sāo
    kuáng
    chī
    duàn
    qīng
    mèng
    fēi
    péng
    dǎo
    shèng
    yǒu
    míng
    sōu
    dào
    cǎo
    chí
    wén
    shuō
    láng
    xīng
    zāo
    huì
    yòu
    tiān
    hèn
    shàng
    shuāng
    méi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1