方惟深(1040—1122),字子通,莆田城厢后埭人,幼随父亲,居住长洲(今江苏苏州)。惟深早年便通经学,尤工于诗,为乡贡第一,后举进士不第,即弃去,与弟躬耕。方惟深于崇宁五年(1106)特奏名授兴化军助教。他卒于宣和四年,年八十三岁,无子,只有一女嫁与乐圃先生之子发。方惟深著有《方秘校集》十卷,其诗精谐警绝,很受王安石赏识,谓唐代诗人元(稹)、白(居易)、陆(龟蒙)、皮(日休)有不到处。《中吴纪闻》云:“子通(惟深)最长于诗,凡有所作,王荆公读之,必称善,谓深得唐人句法。”

方惟深其它作品精选

zuopinjingxuan

《答公权晚春》
分享数:11
朝代: 宋朝 | 作者:方惟深 | 类型:写风|

林圃芳菲尽,空阴绕院青。

风条初脱絮,露沼欲生萍。

地僻春犹冷,门闲书亦扃。

临杯学强醉,怀抱只常醒。

拼音
gōng quán wǎn chūn
[ [ sòng cháo ] ] fāng wéi shēn
lín fāng fēi jìn kōng yīn rào yuàn qīng        fēng tiáo chū tuō zhǎo shēng píng        chūn yóu lěng mén xián shū jiōng        lín bēi xué qiáng zuì huái 怀 bào zhī cháng xǐng       
答公权晚春注音
  • gōng
    quán
    wǎn
    chūn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    fāng
    wéi
    shēn
  • lín
    fāng
    fēi
    jìn
    kōng
    yīn
    rào
    yuàn
    qīng
    fēng
    tiáo
    chū
    tuō
    zhǎo
    shēng
    píng
    chūn
    yóu
    lěng
    mén
    xián
    shū
    jiōng
    lín
    bēi
    xué
    qiáng
    zuì
    huái
    怀
    bào
    zhī
    cháng
    xǐng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1