叶梦得(1077~1148) 宋代词人。字少蕴。苏州吴县人。绍圣四年(1097)登进士第,历任翰林学士、户部尚书、江东安抚大使等官职。晚年隐居湖州弁山玲珑山石林,故号石林居士,所著诗文多以石林为名,如《石林燕语》、《石林词》、《石林诗话》等。绍兴十八年卒,年七十二。死后追赠检校少保。 在北宋末年到南宋前半期的词风变异过程中,叶梦得是起到先导和枢纽作用的重要词人。作为南渡词人中年辈较长的一位,叶梦得开拓了南宋前半期以"气"入词的词坛新路。叶词中的气主要表现在英雄气、狂气、逸气三方面。

叶梦得其它作品精选

zuopinjingxuan

《竹马儿·与君记》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:叶梦得 | 类型:写山|写水|写人|写云|写酒|

与君记,平山堂前细柳,几回同挽。

又征帆夜落,危槛依旧,遥临云巘。

自笑来往匆匆,朱颜渐改,故人俱远。

横笛想遗声,但寒松千丈,倾崖苍藓。

世事终何已,田阴纵在,岁阴仍晚。

稽康老来尤懒。

只要莼羹菰饭。

却欲便买茅庐,短篷轻楫,尊酒犹能办。

君能过我,水云聊为伴。

拼音
zhú ér · · jun1
[ [ sòng cháo ] ] mèng
jun1 píng shān táng qián liǔ huí tóng wǎn        yòu zhēng fān luò wēi kǎn jiù yáo lín yún yǎn        xiào lái wǎng cōng cōng zhū yán jiàn gǎi rén yuǎn        héng xiǎng shēng dàn hán sōng qiān zhàng qīng cāng xiǎn        shì shì zhōng tián yīn zòng zài suì yīn réng wǎn        kāng lǎo lái yóu lǎn        zhī yào chún gēng fàn        què biàn 便 mǎi máo duǎn péng qīng zūn jiǔ yóu néng bàn        jun1 néng guò shuǐ yún liáo wéi bàn       
竹马儿·与君记注音
  • zhú
    ér
    ·
    ·
    jun1
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
  • jun1
    píng
    shān
    táng
    qián
    liǔ
    huí
    tóng
    wǎn
    yòu
    zhēng
    fān
    luò
    wēi
    kǎn
    jiù
    yáo
    lín
    yún
    yǎn
    xiào
    lái
    wǎng
    cōng
    cōng
    zhū
    yán
    jiàn
    gǎi
    rén
    yuǎn
    héng
    xiǎng
    shēng
    dàn
    hán
    sōng
    qiān
    zhàng
    qīng
    cāng
    xiǎn
    shì
    shì
    zhōng
    tián
    yīn
    zòng
    zài
    suì
    yīn
    réng
    wǎn
    kāng
    lǎo
    lái
    yóu
    lǎn
    zhī
    yào
    chún
    gēng
    fàn
    què
    biàn
    便
    mǎi
    máo
    duǎn
    péng
    qīng
    zūn
    jiǔ
    yóu
    néng
    bàn
    jun1
    néng
    guò
    shuǐ
    yún
    liáo
    wéi
    bàn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1