张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出生显赫,张镃为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。张镃又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。
《秦女行》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:张镃 | 类型:

妾家秦关中,白玉为重堂。

堂前翠帘钩,一一金鸳鸯。

暖艳照绮席,新声按笙簧。

妾小不解事,戏剧珠楼旁。

蜂蕊撷稼杏,莺枝荫垂杨。

阿母喜秀慧,鞶丝教疑裳。

年齿渐长成,自制红襦长。

弄杼织繁锦,错综飞凤凰。

体柔生玉腻,国色凝天香。

不假粉黛妍,差作时世妆。

况已求得逢,晨夕劳衷肠。

苟合必易散,良贾宜深藏。

拼音
qín háng
[ [ sòng cháo ] ] zhāng
qiè jiā qín guān zhōng bái wéi zhòng táng        táng qián cuì lián gōu jīn yuān yāng        nuǎn yàn zhào xīn shēng àn shēng huáng        qiè xiǎo jiě shì zhū lóu páng        fēng ruǐ xié jià xìng yīng zhī yīn chuí yáng        ā xiù huì pán jiāo shang        nián chǐ 齿 jiàn zhǎng chéng zhì hóng zhǎng        nòng zhù zhī fán jǐn cuò zōng fēi fèng huáng        róu shēng guó níng tiān xiāng        jiǎ fěn dài yán chà zuò shí shì zhuāng        kuàng qiú féng chén láo zhōng cháng        gǒu sàn liáng jiǎ shēn cáng       
秦女行注音
  • qín
    háng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhāng
  • qiè
    jiā
    qín
    guān
    zhōng
    bái
    wéi
    zhòng
    táng
    táng
    qián
    cuì
    lián
    gōu
    jīn
    yuān
    yāng
    nuǎn
    yàn
    zhào
    xīn
    shēng
    àn
    shēng
    huáng
    qiè
    xiǎo
    jiě
    shì
    zhū
    lóu
    páng
    fēng
    ruǐ
    xié
    jià
    xìng
    yīng
    zhī
    yīn
    chuí
    yáng
    ā
    xiù
    huì
    pán
    jiāo
    shang
    nián
    chǐ
    齿
    jiàn
    zhǎng
    chéng
    zhì
    hóng
    zhǎng
    nòng
    zhù
    zhī
    fán
    jǐn
    cuò
    zōng
    fēi
    fèng
    huáng
    róu
    shēng
    guó
    níng
    tiān
    xiāng
    jiǎ
    fěn
    dài
    yán
    chà
    zuò
    shí
    shì
    zhuāng
    kuàng
    qiú
    féng
    chén
    láo
    zhōng
    cháng
    gǒu
    sàn
    liáng
    jiǎ
    shēn
    cáng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1