李群玉(808~862),字文山,唐代澧州人。澧县仙眠洲有古迹“水竹居”,旧志记为“李群玉读书处”。李群玉极有诗才,他“居住沅湘,崇师屈宋”,诗写得十分好。《湖南通志·李群玉传》称其诗“诗笔妍丽,才力遒健”。关于他的生平,据《全唐诗·李群玉小传》载,早年杜牧游澧时,劝他参加科举考试,并作诗《送李群玉赴举》,.但他“一上而止”。后来,宰相裴休视察湖南,郑重邀请李群玉再作诗词。他“徒步负琴,远至辇下”,进京向皇帝奉献自己的诗歌“三百篇”。唐宣宗“遍览”其诗,称赞“所进诗歌,异常高雅”,并赐以“锦彩器物”,“授弘文馆校书郎”。三年后辞官回归故里,死后追赐进士及第。

李群玉其它作品精选

zuopinjingxuan

《秋怨》
分享数:4
朝代: 唐朝 | 作者:李群玉 | 类型:写风|写水|年华|登楼|

瑟瑟凉海气,西来送愁容。

金风死绿蕙,玉露生寒松。

所思在溟碧,无因一相逢。

登楼睇去翼,目尽沧波重。

虚窗度流萤,斜月啼幽蛩。

疏红落残艳,冷水凋芙蓉。

岁暮空太息,年华逐遗踪。

凝情耿不寐,揽涕起疏慵。

拼音
qiū yuàn
[ [ táng cháo ] ] qún
liáng hǎi 西 lái sòng chóu róng        jīn fēng 绿 huì shēng hán sōng        suǒ zài míng yīn xiàng féng        dēng lóu jìn cāng zhòng        chuāng liú yíng xié yuè yōu qióng        shū hóng luò cán yàn lěng shuǐ diāo róng        suì kōng tài nián huá zhú zōng        níng qíng gěng mèi lǎn shū yōng       
秋怨注音
  • qiū
    yuàn
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    qún
  • liáng
    hǎi
    西
    lái
    sòng
    chóu
    róng
    jīn
    fēng
    绿
    huì
    shēng
    hán
    sōng
    suǒ
    zài
    míng
    yīn
    xiàng
    féng
    dēng
    lóu
    jìn
    cāng
    zhòng
    chuāng
    liú
    yíng
    xié
    yuè
    yōu
    qióng
    shū
    hóng
    luò
    cán
    yàn
    lěng
    shuǐ
    diāo
    róng
    suì
    kōng
    tài
    nián
    huá
    zhú
    zōng
    níng
    qíng
    gěng
    mèi
    lǎn
    shū
    yōng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1