刘基(1311年7月1日-1375年5月16日)字伯温,谥曰文成,元末明初杰出的军事谋略家、政治家、文学家和思想家,明朝开国元勋,汉族,浙江文成南田(原属青田)人,故时人称他刘青田,明洪武三年(1370)封诚意伯,人们又称他刘诚意。武宗正德九年追赠太师,谥号文成,后人又称他刘文成、文成公。刘基通经史、晓天文、精兵法。他辅佐朱元璋完成帝业、开创明朝并尽力保持国家的安定,因而驰名天下,被后人比作诸葛武侯。朱元璋多次称刘基为:“吾之子房也。”在文学史上,刘基与宋濂、高启并称“明初诗文三大家”。中国民间广泛流传着“三分天下诸葛亮,一统江山刘伯温;前朝军师诸葛亮,后朝军师刘伯温”的说法。他以神机妙算、运筹帷幄著称于世。...
《秋怀(五首)·二》
分享数:6
朝代: 明朝 | 作者:刘基 | 类型:写风|忧思|写云|行路|

薄云散高风,天色青如染。

盈庭露辉辉,当窗星焰焰。

寒来爱兰狖,暑往却筠簦忧思浩无际,起坐数更点。

晦明相代谢,避盈乃无歉。

未尝陟孟门,谁识行路险。

贾害岂无因,戒之在怀琰。

冥豫何可长,用之以自检。

拼音
qiū huái 怀 shǒu · · èr
[ [ míng cháo ] ] liú
báo yún sàn gāo fēng tiān qīng rǎn        yíng tíng huī huī dāng chuāng xīng yàn yàn        hán lái ài lán yòu shǔ wǎng què jun1 dēng yōu hào zuò shù gèng diǎn        huì míng xiàng dài xiè yíng nǎi qiàn        wèi cháng zhì mèng mén shuí shí háng xiǎn        jiǎ hài yīn jiè zhī zài huái 怀 yǎn        míng zhǎng yòng zhī jiǎn       
秋怀(五首)·二注音
  • qiū
    huái
    怀
    shǒu
    ·
    ·
    èr
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    liú
  • báo
    yún
    sàn
    gāo
    fēng
    tiān
    qīng
    rǎn
    yíng
    tíng
    huī
    huī
    dāng
    chuāng
    xīng
    yàn
    yàn
    hán
    lái
    ài
    lán
    yòu
    shǔ
    wǎng
    què
    jun1
    dēng
    yōu
    hào
    zuò
    shù
    gèng
    diǎn
    huì
    míng
    xiàng
    dài
    xiè
    yíng
    nǎi
    qiàn
    wèi
    cháng
    zhì
    mèng
    mén
    shuí
    shí
    háng
    xiǎn
    jiǎ
    hài
    yīn
    jiè
    zhī
    zài
    huái
    怀
    yǎn
    míng
    zhǎng
    yòng
    zhī
    jiǎn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1