dǎo
祷
qíng
晴
[
[
sòng
宋
cháo
朝
]
]
fāng
方
yuè
岳
céng
曾
jǐ
几
hé
何
shí
时
lǚ
屡
qǐ
乞
qíng
晴
,
,
lú
炉
yān
烟
wèi
未
duàn
断
yǐ
已
shōu
收
shēng
声
。
。
tiān
天
yú
於
lǎo
老
zǐ
子
yì
亦
duō
多
kě
可
,
,
guó
国
yǒu
有
fēng
丰
nián
年
fāng
方
tài
太
píng
平
。
。
fēng
风
tǔ
土
bú
不
kān
堪
rén
人
pèi
佩
dú
犊
,
,
yuè
月
míng
明
wú
无
fù
复
yè
夜
tí
啼
shēng
鼪
。
。
jí
及
jīn
今
biàn
便
kě
可
guī
归
tián
田
qù
去
,
,
niú
牛
bèi
背
xié
斜
yáng
阳
yī
一
dí
笛
héng
横
。
。