苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。
《神宗皇帝挽词三首》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:苏辙 | 类型:写风|写山|写人|艰难|写桥|

稽古尧无作,勤邦禹有功。

政新天地力,事改汉唐风。

礼乐寰中盛,梯航海外通。

华封徒有诵,龙御忽乘空。

承平终不处,副托重艰难。

统接神孙正,人依圣母安。

桥山封剑佩,原庙见衣冠。

万国缠哀处,嵩阳桧柏寒。

取士忘疏贱,量书废寝兴。

刍言本何益,玉殿最先登。

日角依俙想,尧言涕泗称。

龙髯远莫及,零泪冻成冰。

拼音
shén zōng huáng wǎn sān shǒu
[ [ sòng cháo ] ] zhé
yáo zuò qín bāng yǒu gōng        zhèng xīn tiān shì gǎi hàn táng fēng        huán zhōng shèng háng hǎi wài tōng        huá fēng yǒu sòng lóng chéng kōng        chéng píng zhōng chù tuō zhòng jiān nán        tǒng jiē shén sūn zhèng rén shèng ān        qiáo shān fēng jiàn pèi yuán miào jiàn guàn        wàn guó chán āi chù sōng yáng guì bǎi hán        shì wàng shū jiàn liàng shū fèi qǐn xìng        chú yán běn diàn 殿 zuì xiān dēng        jiǎo xiǎng yáo yán chēng        lóng rán yuǎn líng lèi dòng chéng bīng       
神宗皇帝挽词三首注音
  • shén
    zōng
    huáng
    wǎn
    sān
    shǒu
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    zhé
  • yáo
    zuò
    qín
    bāng
    yǒu
    gōng
    zhèng
    xīn
    tiān
    shì
    gǎi
    hàn
    táng
    fēng
    huán
    zhōng
    shèng
    háng
    hǎi
    wài
    tōng
    huá
    fēng
    yǒu
    sòng
    lóng
    chéng
    kōng
    chéng
    píng
    zhōng
    chù
    tuō
    zhòng
    jiān
    nán
    tǒng
    jiē
    shén
    sūn
    zhèng
    rén
    shèng
    ān
    qiáo
    shān
    fēng
    jiàn
    pèi
    yuán
    miào
    jiàn
    guàn
    wàn
    guó
    chán
    āi
    chù
    sōng
    yáng
    guì
    bǎi
    hán
    shì
    wàng
    shū
    jiàn
    liàng
    shū
    fèi
    qǐn
    xìng
    chú
    yán
    běn
    diàn
    殿
    zuì
    xiān
    dēng
    jiǎo
    xiǎng
    yáo
    yán
    chēng
    lóng
    rán
    yuǎn
    líng
    lèi
    dòng
    chéng
    bīng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1