(1112—1170)咸阳人,道士,初名中孚,字允卿。熙宗天眷初应武举,改名德威,字世雄;海陵王正隆四年学道,改名,字知明,号重阳子。倜傥尚义,不拘小节,好属文,才思敏捷。学道后往来终南山一带,曾在终南县南凿穴而居。后至山东崳山全真庵。所创教派名全真道。马丹阳、丘长春、王玉阳、郝广陵、谭处端皆其弟子。
《神光灿》
分享数:1
朝代: 元朝 | 作者:王哲 | 类型:写马|

金关叩户,玉锁扃门,闲里不做修持。

杳默昏冥,谁会舞弄婴儿。

睡到擒猿捉马,醒来后、复采琼芝。

每依时,这功夫百日,只许心知。

自在逍遥做就,唯舒展红霞,光彩敷披。

罩定灵明,方见本有真葱。

一粒神丹结正,三重焰、紧紧相随。

过瑶池。

透青霄,顶上无为。

拼音
shén guāng càn
[ [ yuán cháo ] ] wáng zhé
jīn guān kòu suǒ jiōng mén xián zuò xiū chí        yǎo hūn míng shuí huì nòng yīng ér        shuì dào qín yuán zhuō xǐng lái hòu cǎi qióng zhī        měi shí zhè gōng bǎi zhī xīn zhī        zài xiāo yáo zuò jiù wéi shū zhǎn hóng xiá guāng cǎi        zhào dìng líng míng fāng jiàn běn yǒu zhēn cōng        shén dān jié zhèng sān zhòng yàn jǐn jǐn xiàng suí        guò yáo chí        tòu qīng xiāo dǐng shàng wéi       
神光灿注音
  • shén
    guāng
    càn
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    wáng
    zhé
  • jīn
    guān
    kòu
    suǒ
    jiōng
    mén
    xián
    zuò
    xiū
    chí
    yǎo
    hūn
    míng
    shuí
    huì
    nòng
    yīng
    ér
    shuì
    dào
    qín
    yuán
    zhuō
    xǐng
    lái
    hòu
    cǎi
    qióng
    zhī
    měi
    shí
    zhè
    gōng
    bǎi
    zhī
    xīn
    zhī
    zài
    xiāo
    yáo
    zuò
    jiù
    wéi
    shū
    zhǎn
    hóng
    xiá
    guāng
    cǎi
    zhào
    dìng
    líng
    míng
    fāng
    jiàn
    běn
    yǒu
    zhēn
    cōng
    shén
    dān
    jié
    zhèng
    sān
    zhòng
    yàn
    jǐn
    jǐn
    xiàng
    suí
    guò
    yáo
    chí
    tòu
    qīng
    xiāo
    dǐng
    shàng
    wéi

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1