韩淲(1159─1224)字仲止,号涧泉,韩元吉之子。尝官判院。淲以诗鸣当世,与赵蕃(号章泉)齐名,号「二泉」。史弥远当国,罗致之,不为少屈。人品学问,俱有根柢,雅志绝俗,清苦自持,年甫五十即休官不仕。嘉定十七年,以时事惊心,作甲申秋三诗,得疾而卒,年六十六。有《涧泉集》二十卷、《涧泉日记》三卷、《涧泉诗馀》一卷。《四库总目提要》云:「观淲所撰《涧泉日记》,于文章所得颇深。又制行清高,恬于荣利,一意以吟咏为事,平生精力,具在于斯。

韩淲其它作品精选

zuopinjingxuan

《祝英台近·海棠开》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:韩淲 | 类型:写雨|写花|情怀|梨花|杨柳|海棠|题诗|写草|写云|写酒|

海棠开,春已半,桃李又如许。

一朵梨花,院落阑干雨。

不禁中酒情怀,爱闲懊恼,都忘却、旧题诗处。

燕莺语。

溪岸点点飞绵,杨柳无重数。

带得愁来,莫恁空休去。

断肠芳草天涯,行云荏苒,和好梦、有谁分付。

拼音
zhù yīng tái jìn · · hǎi táng kāi
[ [ sòng cháo ] ] hán biāo
hǎi táng kāi chūn bàn táo yòu        duǒ huā yuàn luò lán gàn        jìn zhōng jiǔ qíng huái 怀 ài xián ào nǎo dōu wàng què jiù shī chù        yàn yīng        àn diǎn diǎn fēi mián yáng liǔ zhòng shù        dài chóu lái nín kōng xiū        duàn cháng fāng cǎo tiān háng yún rěn rǎn hǎo mèng yǒu shuí fèn       
祝英台近·海棠开注音
  • zhù
    yīng
    tái
    jìn
    ·
    ·
    hǎi
    táng
    kāi
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    hán
    biāo
  • hǎi
    táng
    kāi
    chūn
    bàn
    táo
    yòu
    duǒ
    huā
    yuàn
    luò
    lán
    gàn
    jìn
    zhōng
    jiǔ
    qíng
    huái
    怀
    ài
    xián
    ào
    nǎo
    dōu
    wàng
    què
    jiù
    shī
    chù
    yàn
    yīng
    àn
    diǎn
    diǎn
    fēi
    mián
    yáng
    liǔ
    zhòng
    shù
    dài
    chóu
    lái
    nín
    kōng
    xiū
    duàn
    cháng
    fāng
    cǎo
    tiān
    háng
    yún
    rěn
    rǎn
    hǎo
    mèng
    yǒu
    shuí
    fèn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1