叶适(1150年5月26日—1223年2月21日),字正则,号水心居士,温州永嘉(今浙江温州)人,南宋著名思想家、文学家、政论家,世称水心先生。淳熙五年(1178年),叶适中进士第二名(榜眼)。历仕孝宗、光宗、宁宗三朝,历官平江府观察推官、太学博士、尚书左选郎、国子司业、知泉州、兵部侍郎等职,曾参与策划“绍熙内禅”。叶适对外力主抗金,反对和议。韩侂胄谋划北伐时,叶适提出异议,韩侂胄不听,改授叶适为权工部侍郎、权吏部侍郎,兼直学士院。叶适不肯草诏。其后又建议防江,但韩侂胄仍不采纳。开禧北伐失败后,叶适出宝谟阁待制职、知建康府兼沿江制置使、节制江北诸州,因军政措置得宜,曾屡挫敌军锋锐。金兵退后,进宝文阁待制,兼江淮...
《石经春秋一代奇宝王氏为熙丰学废不用瑞安沈》
分享数:7
朝代: 宋朝 | 作者:叶适 | 类型:写雨|写花|想象|写草|写云|

喟昔洛门初上石,未久翻遭禁书厄。

沈公秘藏百载余,高阁突兀共堆积。

万物散聚常横陈,汀花岩草从纷纭。

海云化雨龙正起,想象向来悲获麟。

拼音
shí jīng chūn qiū dài bǎo wáng shì wéi fēng xué fèi yòng ruì ān shěn
[ [ sòng cháo ] ] shì
kuì luò mén chū shàng shí wèi jiǔ fān zāo jìn shū è        shěn gōng cáng bǎi zǎi gāo gòng duī        wàn sàn cháng héng chén tīng huā yán cǎo cóng fēn yún        hǎi yún huà lóng zhèng xiǎng xiàng xiàng lái bēi huò lín       
石经春秋一代奇宝王氏为熙丰学废不用瑞安沈注音
  • shí
    jīng
    chūn
    qiū
    dài
    bǎo
    wáng
    shì
    wéi
    fēng
    xué
    fèi
    yòng
    ruì
    ān
    shěn
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    shì
  • kuì
    luò
    mén
    chū
    shàng
    shí
    wèi
    jiǔ
    fān
    zāo
    jìn
    shū
    è
    shěn
    gōng
    cáng
    bǎi
    zǎi
    gāo
    gòng
    duī
    wàn
    sàn
    cháng
    héng
    chén
    tīng
    huā
    yán
    cǎo
    cóng
    fēn
    yún
    hǎi
    yún
    huà
    lóng
    zhèng
    xiǎng
    xiàng
    xiàng
    lái
    bēi
    huò
    lín

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1