杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。

杨维桢其它作品精选

zuopinjingxuan

《石桥篇》
分享数:4
朝代: 元朝 | 作者:杨维桢 | 类型:写山|写人|写鬼|

飞精石为室,万岁藏不得。

忽然混沌破,石鲸横百尺。

山头方广开,金策凌空来。

白猷双眼穴,长跪不能越。

痴儿唾落饥蛟涎,新鬼旧鬼悲人天。

蹋石梁,拜石耕,五百凌霄在心影,过去过来弹指顷。

乌乎,石梁折,石饼崩,人间方见方广影。

拼音
shí qiáo piān
[ [ yuán cháo ] ] yáng wéi zhēn
fēi jīng shí wéi shì wàn suì cáng        rán hún dùn shí jīng héng bǎi chǐ        shān tóu fāng guǎng 广 kāi jīn líng kōng lái        bái yóu shuāng yǎn xué zhǎng guì néng yuè        chī ér tuò luò jiāo xián xīn guǐ jiù guǐ bēi rén tiān        shí liáng bài shí gēng bǎi líng xiāo zài xīn yǐng guò guò lái dàn zhǐ qǐng        shí liáng shé shí bǐng bēng rén jiān fāng jiàn fāng guǎng 广 yǐng       
石桥篇注音
  • shí
    qiáo
    piān
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yáng
    wéi
    zhēn
  • fēi
    jīng
    shí
    wéi
    shì
    wàn
    suì
    cáng
    rán
    hún
    dùn
    shí
    jīng
    héng
    bǎi
    chǐ
    shān
    tóu
    fāng
    guǎng
    广
    kāi
    jīn
    líng
    kōng
    lái
    bái
    yóu
    shuāng
    yǎn
    xué
    zhǎng
    guì
    néng
    yuè
    chī
    ér
    tuò
    luò
    jiāo
    xián
    xīn
    guǐ
    jiù
    guǐ
    bēi
    rén
    tiān
    shí
    liáng
    bài
    shí
    gēng
    bǎi
    líng
    xiāo
    zài
    xīn
    yǐng
    guò
    guò
    lái
    dàn
    zhǐ
    qǐng
    shí
    liáng
    shé
    shí
    bǐng
    bēng
    rén
    jiān
    fāng
    jiàn
    fāng
    guǎng
    广
    yǐng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1