叶梦得(1077~1148) 宋代词人。字少蕴。苏州吴县人。绍圣四年(1097)登进士第,历任翰林学士、户部尚书、江东安抚大使等官职。晚年隐居湖州弁山玲珑山石林,故号石林居士,所著诗文多以石林为名,如《石林燕语》、《石林词》、《石林诗话》等。绍兴十八年卒,年七十二。死后追赠检校少保。 在北宋末年到南宋前半期的词风变异过程中,叶梦得是起到先导和枢纽作用的重要词人。作为南渡词人中年辈较长的一位,叶梦得开拓了南宋前半期以"气"入词的词坛新路。叶词中的气主要表现在英雄气、狂气、逸气三方面。

叶梦得其它作品精选

zuopinjingxuan

《石井》
分享数:0
朝代: 宋朝 | 作者:叶梦得 | 类型:写雨|写云|

神龙傲幽蛰,睡美得所安。

宇宙岂不广,敛收寄深蟠。

不知九地藏,何似海滨宽。

谩作无镀窦,言依小巑屼。

微流出绀地,碧玉储清寒。

乱木共苍翠,佛宫荫檀栾。

宁怀帝者家,示暇排云端。

油云有时去,雾雨森蒙漫。

聊从老农戏,旱魃不可干。

客行度嵌岩,尘土疲跨鞍。

原借壁间瓢,一饮凉肺肝。

拼音
shí jǐng
[ [ sòng cháo ] ] mèng
shén lóng ào yōu zhé shuì měi suǒ ān        zhòu guǎng 广 liǎn shōu shēn pán        zhī jiǔ cáng hǎi bīn kuān        màn zuò dòu yán xiǎo cuán        wēi liú chū gàn chǔ qīng hán        luàn gòng cāng cuì gōng yīn tán luán        níng huái 怀 zhě jiā shì xiá pái yún duān        yóu yún yǒu shí sēn méng màn        liáo cóng lǎo nóng hàn gàn        háng qiàn yán chén kuà ān        yuán jiè jiān piáo yǐn liáng fèi gān       
石井注音
  • shí
    jǐng
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    mèng
  • shén
    lóng
    ào
    yōu
    zhé
    shuì
    měi
    suǒ
    ān
    zhòu
    guǎng
    广
    liǎn
    shōu
    shēn
    pán
    zhī
    jiǔ
    cáng
    hǎi
    bīn
    kuān
    màn
    zuò
    dòu
    yán
    xiǎo
    cuán
    wēi
    liú
    chū
    gàn
    chǔ
    qīng
    hán
    luàn
    gòng
    cāng
    cuì
    gōng
    yīn
    tán
    luán
    níng
    huái
    怀
    zhě
    jiā
    shì
    xiá
    pái
    yún
    duān
    yóu
    yún
    yǒu
    shí
    sēn
    méng
    màn
    liáo
    cóng
    lǎo
    nóng
    hàn
    gàn
    háng
    qiàn
    yán
    chén
    kuà
    ān
    yuán
    jiè
    jiān
    piáo
    yǐn
    liáng
    fèi
    gān

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1