曹邺(816─875?),晚唐诗人,字业之,一作邺之,桂州(州治在今广西桂林)人。举进士,屡试不第,作《四怨三愁五情诗》,为舍人韦悫所悉,极力向礼部侍郎裴休加以推荐,这样,曹邺便于唐宣宗大中四年(850)登进士第,初为天平节度府幕僚,咸通二年至六年间(861─865)任太常博士,后以祠部郎中出为洋州(现在陕西省洋县)刺史。又入朝为吏部郎中,后免官归里。与刘驾、李频、郑谷等友善。曹邺诗工五古,文笔简洁洗炼,意深情烈,语言质朴通俗,善采民间口语入诗,在唐诗中独树一帜,颇有影响。《全唐诗》录存其诗一百零八首,编为二卷,数量虽少,但题材多样,原有集,已散佚,后人辑有《曹祠部集》。

曹邺其它作品精选

zuopinjingxuan

《相思极(一作长相思)》
分享数:3
朝代: 唐朝 | 作者:曹邺 | 类型:写人|

妾颜与日空,君心与日新。

三年得一书,犹在湘之滨。

料君相轻意,知妾无至亲。

况当受明礼,不令再嫁人。

愿君从此日,化质为妾身。

拼音
xiàng zuò zhǎng xiàng
[ [ táng cháo ] ] cáo
qiè yán kōng jun1 xīn xīn        sān nián shū yóu zài xiāng zhī bīn        liào jun1 xiàng qīng zhī qiè zhì qīn        kuàng dāng shòu míng lìng zài jià rén        yuàn jun1 cóng huà zhì wéi qiè shēn       
相思极(一作长相思)注音
  • xiàng
    zuò
    zhǎng
    xiàng
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    cáo
  • qiè
    yán
    kōng
    jun1
    xīn
    xīn
    sān
    nián
    shū
    yóu
    zài
    xiāng
    zhī
    bīn
    liào
    jun1
    xiàng
    qīng
    zhī
    qiè
    zhì
    qīn
    kuàng
    dāng
    shòu
    míng
    lìng
    zài
    jià
    rén
    yuàn
    jun1
    cóng
    huà
    zhì
    wéi
    qiè
    shēn

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1