汤显祖(1550—1616),中国明代戏曲家、文学家。字义仍,号海若、若士、清远道人。汉族,江西临川人。公元1583年(万历十一年)中进士,任太常寺博士、礼部主事,因弹劾申时行,降为徐闻典史,后调任浙江遂昌知县,又因不附权贵而免官,未再出仕。曾从罗汝芳读书,又受李贽思想的影响。在戏曲创作方面,反对拟古和拘泥于格律。作有传奇《牡丹亭》、《邯郸记》、《南柯记》、《紫钗记》,合称《玉茗堂四梦》,以《牡丹亭》最著名。在戏曲史上,和关汉卿、王实甫齐名,在中国乃至世界文学史上都有着重要的地位。

汤显祖其它作品精选

zuopinjingxuan

《相圃新成十韵示诸生》
分享数:1
朝代: 明朝 | 作者:汤显祖 | 类型:写风|写山|写人|写云|

礼乐在平昌,诸生立射堂。

山形君子似,地脉圣人傍。

四兽风云合,三龟日月良。

天门驰直道,星舍翼回廊。

半壁新泉暖,成帷旧木苍。

尝闻殷曰序,如见孔之墙。

远意桑蓬色,清歌皪藻香。

修容随抗耦,射策拟穿杨。

有鹄求臣子,为侯应帝王。

同科非尔力,得隽乃吾祥。

拼音
xiàng xīn chéng shí yùn shì zhū shēng
[ [ míng cháo ] ] tāng xiǎn
zài píng chāng zhū shēng shè táng        shān xíng jun1 shèng rén bàng        shòu fēng yún sān guī yuè liáng        tiān mén chí zhí dào xīng shě huí láng        bàn xīn quán nuǎn chéng wéi jiù cāng        cháng wén yīn yuē jiàn kǒng zhī qiáng        yuǎn sāng péng qīng zǎo xiāng        xiū róng suí kàng ǒu shè chuān 穿 yáng        yǒu qiú chén wéi hóu yīng wáng        tóng fēi ěr jun4 nǎi xiáng       
相圃新成十韵示诸生注音
  • xiàng
    xīn
    chéng
    shí
    yùn
    shì
    zhū
    shēng
  • [
    [
    míng
    cháo
    ]
    ]
    tāng
    xiǎn
  • zài
    píng
    chāng
    zhū
    shēng
    shè
    táng
    shān
    xíng
    jun1
    shèng
    rén
    bàng
    shòu
    fēng
    yún
    sān
    guī
    yuè
    liáng
    tiān
    mén
    chí
    zhí
    dào
    xīng
    shě
    huí
    láng
    bàn
    xīn
    quán
    nuǎn
    chéng
    wéi
    jiù
    cāng
    cháng
    wén
    yīn
    yuē
    jiàn
    kǒng
    zhī
    qiáng
    yuǎn
    sāng
    péng
    qīng
    zǎo
    xiāng
    xiū
    róng
    suí
    kàng
    ǒu
    shè
    chuān
    穿
    yáng
    yǒu
    qiú
    chén
    wéi
    hóu
    yīng
    wáng
    tóng
    fēi
    ěr
    jun4
    nǎi
    xiáng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1