张籍(约767~约830),唐代诗人。字文昌,汉族,和州乌江(今安徽和县)人,郡望苏州吴(今江苏苏州)1 。先世移居和州,遂为和州乌江(今安徽和县乌江镇)人。世称“张水部”、“张司业”。张籍的乐府诗与王建齐名,并称“张王乐府”。著名诗篇有《塞下曲》《征妇怨》《采莲曲》《江南曲》。1 《张籍籍贯考辨》认为,韩愈所说的“吴郡张籍”乃谓其郡望,并引《新唐书·张籍传》、《唐诗纪事》、《舆地纪胜》等史传材料,驳苏州之说而定张籍为乌江人。
《相和歌辞·贾客乐》
分享数:4
朝代: 唐朝 | 作者:张籍 | 类型:写风|写山|写水|别离|写酒|

金陵向西贾客多,船中生长乐风波。

欲发移船近江口,船头祭神各浇酒。

停杯共说远行期,入蜀经蛮远别离。

金多众中为上客,夜夜算缗眠独迟。

秋江初月猩猩语,孤帆夜发满湘渚。

水工持楫防暗滩,直过山边及前侣。

年年逐利西复东,姓名不在县籍中。

农夫税多长辛苦,弃业长为贩卖翁。

拼音
xiàng · · jiǎ
[ [ táng cháo ] ] zhāng
jīn líng xiàng 西 jiǎ duō chuán zhōng shēng zhǎng fēng        chuán jìn jiāng kǒu chuán tóu shén jiāo jiǔ        tíng bēi gòng shuō yuǎn háng shǔ jīng mán yuǎn bié        jīn duō zhòng zhōng wéi shàng suàn mín mián chí        qiū jiāng chū yuè xīng xīng fān mǎn xiāng zhǔ        shuǐ gōng chí fáng àn tān zhí guò shān biān qián        nián nián zhú 西 dōng xìng míng zài xiàn zhōng        nóng shuì duō zhǎng xīn zhǎng wéi fàn mài wēng       
相和歌辞·贾客乐注音
  • xiàng
    ·
    ·
    jiǎ
  • [
    [
    táng
    cháo
    ]
    ]
    zhāng
  • jīn
    líng
    xiàng
    西
    jiǎ
    duō
    chuán
    zhōng
    shēng
    zhǎng
    fēng
    chuán
    jìn
    jiāng
    kǒu
    chuán
    tóu
    shén
    jiāo
    jiǔ
    tíng
    bēi
    gòng
    shuō
    yuǎn
    háng
    shǔ
    jīng
    mán
    yuǎn
    bié
    jīn
    duō
    zhòng
    zhōng
    wéi
    shàng
    suàn
    mín
    mián
    chí
    qiū
    jiāng
    chū
    yuè
    xīng
    xīng
    fān
    mǎn
    xiāng
    zhǔ
    shuǐ
    gōng
    chí
    fáng
    àn
    tān
    zhí
    guò
    shān
    biān
    qián
    nián
    nián
    zhú
    西
    dōng
    xìng
    míng
    zài
    xiàn
    zhōng
    nóng
    shuì
    duō
    zhǎng
    xīn
    zhǎng
    wéi
    fàn
    mài
    wēng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1