杨维桢(1296—1370)元末明初著名诗人、文学家、书画家和戏曲家。字廉夫,号铁崖、铁笛道人,又号铁心道人、铁冠道人、铁龙道人、梅花道人等,晚年自号老铁、抱遗老人、东维子,会稽(浙江诸暨)枫桥全堂人。与陆居仁、钱惟善合称为“元末三高士”。杨维祯的诗,最富特色的是他的古乐府诗,既婉丽动人,又雄迈自然,史称“铁崖体”,极为历代文人所推崇。有称其为“一代诗宗”、“标新领异”的,也有誉其“以横绝一世之才,乘其弊而力矫之”的,当代学者杨镰更称其为“元末江南诗坛泰斗”。有《东维子文集》、《铁崖先生古乐府》行世。
《皇娲补天谣》
分享数:0
朝代: 元朝 | 作者:杨维桢 | 类型:写水|

盘皇开天露天丑,夜半天星堕天狗。

璇枢缺坏奔星斗,轮鸡环兔愁飞走。

圣娲巧手炼奇石,飞廉鼓鞲虞渊赤。

红丝穿饼补天空,太虚一碧玻璃色。

辐旋毂转四极正,高盖九重县水镜。

三光不凋河不泄,天上神仙宅金阙。

当时坤母亦在旁,下拾残灰补地裂。

拼音
huáng tiān yáo
[ [ yuán cháo ] ] yáng wéi zhēn
pán huáng kāi tiān tiān chǒu bàn tiān xīng duò tiān gǒu        xuán shū quē huài bēn xīng dòu lún huán chóu fēi zǒu        shèng qiǎo shǒu liàn shí fēi lián gōu yuān chì        hóng chuān 穿 bǐng tiān kōng tài        xuán zhuǎn zhèng gāo gài jiǔ zhòng xiàn shuǐ jìng        sān guāng diāo xiè tiān shàng shén xiān zhái jīn què        dāng shí kūn zài páng xià shí cán huī liè       
皇娲补天谣注音
  • huáng
    tiān
    yáo
  • [
    [
    yuán
    cháo
    ]
    ]
    yáng
    wéi
    zhēn
  • pán
    huáng
    kāi
    tiān
    tiān
    chǒu
    bàn
    tiān
    xīng
    duò
    tiān
    gǒu
    xuán
    shū
    quē
    huài
    bēn
    xīng
    dòu
    lún
    huán
    chóu
    fēi
    zǒu
    shèng
    qiǎo
    shǒu
    liàn
    shí
    fēi
    lián
    gōu
    yuān
    chì
    hóng
    chuān
    穿
    bǐng
    tiān
    kōng
    tài
    xuán
    zhuǎn
    zhèng
    gāo
    gài
    jiǔ
    zhòng
    xiàn
    shuǐ
    jìng
    sān
    guāng
    diāo
    xiè
    tiān
    shàng
    shén
    xiān
    zhái
    jīn
    què
    dāng
    shí
    kūn
    zài
    páng
    xià
    shí
    cán
    huī
    liè

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1