吴潜(1195—1262) 字毅夫,号履斋,宣州宁国(今属安徽)人。宁宗嘉定十年(1217)举进士第一,授承事郎,迁江东安抚留守。理宗淳祐十一年(1251)为参知政事,拜右丞相兼枢密使,封崇国公。次年罢相,开庆元年(1259)元兵南侵攻鄂州,被任为左丞相,封庆国公,后改许国公。被贾似道等人排挤,罢相,谪建昌军,徙潮州、循州。与姜夔、吴文英等交往,但词风却更近于辛弃疾。其词多抒发济时忧国的抱负与报国无门的悲愤。格调沉郁,感慨特深。著有《履斋遗集》,词集有《履斋诗余》。
《疏影·千门委玉》
分享数:9
朝代: 宋朝 | 作者:吴潜 | 类型:写雪|写风|写山|写人|钓鱼|写茶|写鱼|写酒|

千门委玉。

是个人富贵,才隔今宿。

冒栋摧檐,都未商量,呼童且伴庭竹。

千蹊万径行踪灭,渺不认、溪南溪北。

问白鸥,此际谁来,短艇钓鱼翁独。

偏爱山茶雪里,放红艳数朵,衣素裳绿。

兽炭金炉,羔酒金钟,正好笙歌华屋。

敲冰煮茗风流衬,念不到、有人洄曲。

但老农、欢笑相呼,麦被喜添全幅。

拼音
shū yǐng · · qiān mén wěi
[ [ sòng cháo ] ] qián
qiān mén wěi        shì rén guì cái jīn xiǔ 宿        mào dòng cuī yán dōu wèi shāng liàng tóng qiě bàn tíng zhú        qiān wàn jìng háng zōng miè miǎo rèn nán běi        wèn bái ōu shuí lái duǎn tǐng diào wēng        piān ài shān chá xuě fàng hóng yàn shù duǒ shang 绿        shòu tàn jīn gāo jiǔ jīn zhōng zhèng hǎo shēng huá        qiāo bīng zhǔ míng fēng liú chèn niàn dào yǒu rén huí        dàn lǎo nóng huān xiào xiàng mài bèi tiān quán       
疏影·千门委玉注音
  • shū
    yǐng
    ·
    ·
    qiān
    mén
    wěi
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    qián
  • qiān
    mén
    wěi
    shì
    rén
    guì
    cái
    jīn
    xiǔ
    宿
    mào
    dòng
    cuī
    yán
    dōu
    wèi
    shāng
    liàng
    tóng
    qiě
    bàn
    tíng
    zhú
    qiān
    wàn
    jìng
    háng
    zōng
    miè
    miǎo
    rèn
    nán
    běi
    wèn
    bái
    ōu
    shuí
    lái
    duǎn
    tǐng
    diào
    wēng
    piān
    ài
    shān
    chá
    xuě
    fàng
    hóng
    yàn
    shù
    duǒ
    shang
    绿
    shòu
    tàn
    jīn
    gāo
    jiǔ
    jīn
    zhōng
    zhèng
    hǎo
    shēng
    huá
    qiāo
    bīng
    zhǔ
    míng
    fēng
    liú
    chèn
    niàn
    dào
    yǒu
    rén
    huí
    dàn
    lǎo
    nóng
    huān
    xiào
    xiàng
    mài
    bèi
    tiān
    quán

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1