梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。
《留别乾明山主》
分享数:1
朝代: 宋朝 | 作者:梅尧臣 | 类型:写花|写人|

自余衔哀归,不与人事接。

两至此饭僧,华宇何晔晔。

大士邀我铭,吾学愧涉猎。

强述殊不高,下笔曾未惬。

岂意烦镌刊,有似虫镂叶。

徒将珉石蠹,柱坏亦已辄。

又不虞後人,讥诮喙嗫嗫。

今我将还朝,方丈一登蹑。

岭竹与岩花,所植皆妥帖。

罗列森翠戈,次第笑朱颊。

乃知化平等,此意异蜂蝶。

世人莫复问,江上鼓轻楫。

拼音
liú bié qián míng shān zhǔ
[ [ sòng cháo ] ] méi yáo chén
xián āi guī rén shì jiē        liǎng zhì fàn sēng huá        shì yāo míng xué kuì shè liè        qiáng shù shū gāo xià céng wèi qiè        fán juān kān yǒu chóng lòu        jiāng mín shí zhù huài zhé        yòu hòu rén qiào huì niè niè        jīn jiāng hái cháo fāng zhàng dēng niè        lǐng zhú yán huā suǒ zhí jiē tuǒ tiē        luó liè sēn cuì xiào zhū jiá        nǎi zhī huà píng děng fēng dié        shì rén wèn jiāng shàng qīng       
留别乾明山主注音
  • liú
    bié
    qián
    míng
    shān
    zhǔ
  • [
    [
    sòng
    cháo
    ]
    ]
    méi
    yáo
    chén
  • xián
    āi
    guī
    rén
    shì
    jiē
    liǎng
    zhì
    fàn
    sēng
    huá
    shì
    yāo
    míng
    xué
    kuì
    shè
    liè
    qiáng
    shù
    shū
    gāo
    xià
    céng
    wèi
    qiè
    fán
    juān
    kān
    yǒu
    chóng
    lòu
    jiāng
    mín
    shí
    zhù
    huài
    zhé
    yòu
    hòu
    rén
    qiào
    huì
    niè
    niè
    jīn
    jiāng
    hái
    cháo
    fāng
    zhàng
    dēng
    niè
    lǐng
    zhú
    yán
    huā
    suǒ
    zhí
    jiē
    tuǒ
    tiē
    luó
    liè
    sēn
    cuì
    xiào
    zhū
    jiá
    nǎi
    zhī
    huà
    píng
    děng
    fēng
    dié
    shì
    rén
    wèn
    jiāng
    shàng
    qīng

网站地图Html版http://www.881023.com 渝ICP备2022014363号-1